------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 22: Tiểu thư ngực lớn

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 22: Tiểu thư ngực lớn



Quả nhiên là đại tiểu thư của nhà họ Mạnh, tìm chỗ cũng không tệ, rất sang trọng và tao nhã.
Chính là một nhà hàng đồ ăn Nhật, mà Lâm Trí phiền nhất là ngồi dưới đất ăn, ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang nhưng không còn cách nào khác vì người ta đã chọn nơi này!
"A Trí, anh đã đến rồi, chúng ta vào thôi." Mạnh Tuệ Nhàn thật sự cao hứng khi mời được vị soái ca này, cô cư xử giống như rất thân quen, mà Lâm Trí thấy bộ dạng tự cho là đúng của cô ta như vậy, thì rất ghét, thế nhưng đành nhịn.
Lâm Trí vừa dùng đồ ăn vừa ứng phó với vị tiểu thư ngực lớn này, nó có thể khiến đàn ông chảy máu mũi, nhưng hôm nay, cô ta đụng phải cậu thì chẳng có ích, vì ngoài Quan Vũ ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ Hạm ra, thì cậu đều miễn dịch với người phụ nữ khác, nói thật hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn ăn mặc cực kì quyến rũ, hơn nữa lại cực kỳ hấp dẫn, chẳng qua tất cả đều vô dụng, coi như có cởi hết toàn bộ ra, thì người này chưa chắc đã cắn câu.
"A Trí, anh cứ dùng từ từ, tôi đi rửa tay một chút."
"Được, đi đi." Cuối cùng Lâm Trí thở dài một hơi: mẹ kiếp, A Trí với cả A Trí, khiến cậu nổi cả da gà, ở chung một chỗ với loại phụ nữ này thật sự rất mệt mỏi.
Mạnh Tuệ Nhàn ở trong phòng vệ sinh gọi điện thoại ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang cho Hàn Vinh Hi.
"Mấy người tới đây đi!" Nói xong cúp máy.
Thật ra thì bây giờ Hàn Vinh Hi đang ở chung một chỗ với Quan Vũ Hạm.
"Vũ Hạm, thời gian không còn sớm, không bằng chúng ta đi ăn cơm đi, rồi trở lại công ty sau?" Hàn Vinh Hi cố làm ra vẻ bình tĩnh nói.
"Được, tôi thật sự cũng đói bụng, nhưng đi đâu ăn đây?"
"Tôi biết một nhà hàng Nhật rất ngon, cách chỗ này rất gần, chúng ta đến đấy đi?"
"Nghe anh vậy." Hai người rất vui vẻ cùng đi.
Mạnh Tuệ Nhàn đi ra khỏi phòng vệ sinh, trở lại phòng ăn, ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ cố ý không đóng cửa, Lâm Trí cũng không nói gì, cậu chỉ muốn mau chóng ăn xong bữa cơm này.
Gian phòng này thông với đường đi bên ngoài, cho nên Quan Vũ Hạm và Hàn Vinh Hi đều phải đi qua. Lúc này điện thoại của Mạnh Tuệ Nhàn rung lên, cô ta liền hiểu. Bởi vì di động đã tắt chuông, cho nên Lâm Trí không nghe thấy.
"A Trí, tôi ăn no rồi, anh ăn no chưa?" Mạnh Tuệ Nhàn ân cần hỏi.
"Ờ, đã ăn no, không bằng chúng ta trở về đi!" Hai người đều đứng dậy. Hôm nay Mạnh Tuệ Nhàn lại đi đôi giày rất cao, liền cố ý vấp một cái.
"A! Chân của tôi." Lâm Trí vội vàng tiến lên đỡ, Mạnh Tuệ Nhàn thừa dịp nằm ở trong lòng Lâm Trí. Một màn trước mắt vừa lúc khiến Quan Vũ Hạm đi vào nhìn thấy.
"Lâm Trí, cậu ở đây làm gì vậy?" Quan Vũ Hạm lớn tiếng.
Hàn Vinh Hi tỏ vẻ xem kịch nói.
"Lâm Trí, cậu thật là quá đáng? Cậu là người sắp kết hôn, lại vẫn không kiềm chế như thế, thì Vũ Hạm phải làm sao?" Hàn Vinh Hi tỏ vẻ người tốt nói.
"Vũ Hạm, không phải như em thấy đâu." Lâm Trí lập tức buông Mạnh Tuệ Nhàn ra, vừa kinh ngạc vì sao Vũ Hạm ở đây.
Quan Vũ Hạm nhìn người phụ nữ quyến rũ trước mắt, dường như đã hiểu rõ mọi chuyện. Cô chỉ vào Lâm Trí kêu to:
"Cậu thật vô liêm sỉ, đi tới đâu cũng giở trò lưu manh." Quan Vũ Hạm tức giận đến nỗi tìm hết những lời khó nghe để nói thì mới hả giận. Mặc dù Lâm Trí bị oan uổng, nhưng nghe thấy chữ lưu manh, tính tình càng nóng nảy, đi tới trước mặt Vũ Hạm nói: "Đừng tranh cãi nữa, cùng tôi trở về."
"Đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu của cậu chạm vào tôi, cậu thật sự là ghê tởm." Lâm Trí mạnh mẽ lôi kéo Quan Vũ Hạm đi. Trái lại Mạnh Tuệ Nhàn và Hàn Vinh Hi tươi cười.
Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí nhét vào trong xe. Lâm Trí rất buồn lòng, cậu đã liều mạng mới có được cô, chẳng lẽ. . . . . . ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang Cô không có nhận ra. Cô nàng ngốc nghếch, nhất định tôi sẽ khiến em yêu tôi, bất luận người nào cũng đừng muốn cướp em khỏi tay tôi.
Qua mấy ngày liên tiếp, Quan Vũ Hạm cũng không để ý tới Lâm Trí, mà Lâm Trí cũng ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ không giải thích, vì cậu cho là không có cần thiết. Dù sao cô cũng sẽ là vợ của cậu, là người phụ nữ của Lâm Trí cậu.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 21: Hùng Phách phát uy

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 21: Hùng Phách phát uy

Quan Vũ Hạm mất tích mấy ngày nay, thì Lâm Đông cũng không có nhàn rỗi, ông đã vận dụng tất cả các mối quan hệ, hắc đạo bạch đạo đều có. Đừng thấy sở cảnh sát không có tin tức gì, thật ra thì thông qua thế lực của Hắc bang, cũng đã thu thập được vài dấu vết, cũng không biết vì sao Quan Vũ Hạm mất tích, hơn nữa còn có liên quan tới Quan Hùng Phách, nghe nói anh ta là kẻ hung ác, có thể nói là muốn gió có gió muốn mưa có mưa, nên ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ biết tính nghiêm trọng của chuyện này, Lâm Đông cũng không có nói cho ai biết, một là sợ mọi người lo lắng hơn, hai là sợ đối phương sẽ có bất lợi với Quan Vũ Hạm.
Hôm nay Vũ Hạm bình an trở về, mặc dù không có nói chuyện bị bắt cóc, có lẽ là sợ hù dọa mọi người, nhưng chắc chắn Lâm Đông sẽ không dừng lại việc điều tra nguyên nhân. Ông đã lấy ra một khoản tiền lớn nhờ vào Hắc bang, nên tuyệt Tiểu♂Mèo♀Hoang đối không cho phép cuộc sống của con mình có nguy hiểm. Nhưng ông vẫn không thể nào hiểu nổi vì sao Quan Vũ Hạm lại thoát được khỏi đó?
"Anh Quan, tại sao anh lại thả con nhỏ đó? Chúng ta đã có thỏa thuận?" Mạnh Tuệ Nhàn đè ép nội tâm phẫn nộ, nói chuyện với Quan Hùng Phách, vì cô cũng sợ Quan Hùng Phách phát uy.
"Tôi làm việc không tới phiên người khác quơ tay múa chân, về phần số tiền gửi lúc trước, tôi sẽ trả lại đủ, nên thỏa thuận lần này đến đây chấm dứt." Quan Hùng Phách như đinh đóng cột nói.
"Anh Quan, tiền là chuyện nhỏ, chủ yếu là tôi không muốn con nhỏ đó sống dễ chịu, coi như lần này cô ta may mắn, ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ lần sau nhất định tôi sẽ không cho cô ta được tốt như vậy." Mạnh Tuệ Nhàn nói ra ý nghĩ của mình.
"Đủ rồi, cuộc nói chuyện của chúng ta đến đây là kết thúc." Quan Hùng Phách cúp điện thoại, trong lòng không hiểu vì sao lo lắng.
Mạnh Tuệ Nhàn không hiểu nổi Quan Hùng Phách lại cáu giận như vậy, có lẽ làm đại ca đều như vậy!
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôn lễ của Lâm Trí và Quan Vũ Hạm đã tới, tất cả mọi Tiểu♂Mèo♀Hoang người đều đang đắm chìm trong vui sướng, chỉ có Hàn Vinh Hi và Mạnh Tuệ Nhàn là không có chút vui sướng nào, lần trước thất bại, cũng không có thay đổi ý nghĩ độc ác của bọn họ, cũng không có dừng lại việc trả thù, mà nó mới thật sự bắt đầu.
Kể từ lần Quan Vũ Hạm trở về bình an, trong lòng lại xuất hiện một cảm giác khó hiểu, lúc nào cũng không tập chung. Lâm Trí cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng cậu lại có cảm giác, có việc gì đó? Có lúc cậu sẽ nghĩ: nếu như Vũ Hạm biết bọn họ không có xảy ra quan hệ, thì còn có thể gả cho cậu hay không? Vì lấy được Quan Vũ Hạm, cậu liền bất đắc dĩ nói dối.
Mà nếu như muốn từ từ theo đuổi cô, thì không biết đến ngày tháng năm nào? Cô gái này nhìn thì yếu đuối, nhưng thật ra đối với tình cảm rất coi trọng, Lâm Trí cũng không muốn lúc này lại nảy sinh sự cố, liền ra tay trước thì chiếm được lợi thế, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, cũng không tin là không thể giải quyết được cô.
Lâm Trí biết Quan Vũ Hạm có tâm sự, nhưng cậu không biết phải làm thế nào. . . . . . Chẳng lẽ là cô không có tình cảm với cậu cho nên khổ sở sao? Không -- tuyệt đối không -- tuyệt đối không thể buông cô ra, cô là người phụ nữ của ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ cậu, coi như bây giờ không phải, thì cũng sẽ nhanh thôi. Tôi -- Lâm Trí, không thể nào không có Quan Vũ Hạm bên cạnh, một loại tham muốn giữ lấy khống chế Lâm Trí.
Yêu là ích kỷ, yêu là bá đạo, yêu là không có cách nào chia sẻ .
"Chào: A Trí, tôi là Mạnh Tuệ Nhàn, có thời gian rảnh không? Ăn chung một bữa cơm nhé? Nghe nói anh sắp kết hôn, chúc mừng, chúc mừng."
Lâm Trí vùa tiếp điện thoại, liền sững sờ, ai là Mạnh Tuệ Nhàn? Chẳng lẽ là?
"Oh, Xin chào, xin chào, có thể chứ, lần trước thật sự rất xin lỗi, tôi sẽ mời khách, coi như là nhận lỗi đi." Lâm Trí Tiểu♂Mèo♀Hoang cúp điện thoại, nếu như không phải bởi vì bác Mạnh và cha của cậu là bạn tốt, thì cậu cũng không để ý tới! Ghét nhất là những cô gái õng ẹo.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 20: Trở về

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 20: Trở về



"Cô gái, tôi đưa cô về nhà." Quan Hùng Phách bình thản nói.
Quan Vũ Hạm nghĩ thầm: đây là tên đại ca kia, tiếng nói của anh ta tràn đầy từ tính, rất đặc biệt. Không phải anh ta muốn giết cô chứ. Một loại sợ hãi trào lên trong lòng.
"Các anh, thật sự muốn đưa tôi về nhà?" Quan Vũ Hạm cẩn thận nói.
Quan Hùng Phách nhìn vẻ mặt sợ sệt trước mắt, thật sự không nhịn được ôm cô vào trong ngực, cho cô sự an toàn.
"Đừng sợ, cô có thể trở về nhà." Quan Hùng Phách cố gắng làm giảm giọng nói dịu dàng chút, sợ sẽ hù dọa cô. Anh ta lấy ra một bộ quần áo phụ nữ, đều là đồ mới, hơn nữa đều là hàng hiệu, kỳ quái hơn là số đo đúng với số đo của Quan Vũ Hạm.
"Thay nó đi, quần áo của cô đã bẩn, tôi đi ra xe chờ cô." Quan Hùng Phách rời đi.
Quan Vũ Hạm cảm thấy nghi hoặc, nhưng mà, vừa nghĩ tới mình phải về nhà, liền mau chóng thay lấy bộ quần áo sạch sẽ, vì quần áo trên người cô thật sự là quá bẩn.
Đi ra khỏi phòng tối, một chiếc xe dừng lại phía trước, thấy cô ra ngoài, cửa xe mở ra, cô ngoan ngoãn lên xe. Trong xe chỉ có hai người bọn họ, xe chạy đi. Quan Vũ Hạm không dám nhìn người đàn ông trước mắt này, cô sợ bị diệt khẩu, bởi vì cô có thể cảm thấy khí chất trên người ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn này, mọi người ở trước mặt anh ta, chỉ có phục tùng. Cứ như vậy, hai người đều không nói chuyện. Sau khi đổi quần áo, Quan Vũ Hạm xinh đẹp hơn nhiều, vì sắc đẹp trời sinh luôn luôn bộc lộ ra ngoài, mà quần áo trên người lại rất thích hợp với cô.
"Anh à, đại ca làm sao vậy? Đối phương còn chưa chuyển tiền qua, mà đã đưa người đi? Hơn nữa cảnh sát cũng đã nhúng tay vào chuyện này, cứ trở về như vậy rất thì rất nguy hiểm!" Một tên côn đồ không hiểu nói.
"Mẹ kiếp, ai biết được, trước kia chưa từng có loại tình huống này, !@#$%$@, mày cũng đừng quan tâm."
Thật ra thì Quan Hùng Phách có thể xử lý được đám cảnh sát, chỉ là bọn họ đã mất công toi, bởi vì anh ta đã tự mình thả người, đối phương cũng không trả tiền, nhưng nguyên nhân là gì mà khiến anh ta làm như vậy?
Bao nhiêu năm oai phong một cõi, đã trở thành một người có danh tiếng nham hiểm, nhưng không hiểu sao lần này lại như vậy? Chẳng lẽ là. . . . . . . . . . . .
"A Trí, con ăn chút đi? Tiếp tục như vậy thì thân thể sẽ ốm mất." Mẹ cậu cũng đau lòng dụ dỗ con trai ăn một chút.
"Mẹ, Mẹ nghĩ cô ấy sẽ đi đâu?" Lâm Trí thật sự hết hi vọng, rất khổ sở mà nói.
"A Trí, Vũ Hạm sẽ trở lại, con yên tâm, mẹ bảo đảm, nào con trai, mau ăn một chút đi?"
"Mẹ, con không ăn nổi." Đinh đinh đinh. . . . . . Điện thoại vang lên. Lâm Trí nhanh chóng chạy tới.
"A lô, đã tìm được chưa?"
"A Trí, ta đang muốn nói cho con biết, Hạm Hạm đã trở lại, đang ở bên cạnh ta." Mẹ Vũ Hạm hưng phấn nói.
"Bác gái, con biết rồi, con sẽ nhanh chóng qua đó." Cúp điện thoại xong liền bỏ chạy, vừa chạy vừa nói: "Mẹ, Vũ Hạm đã trở lại, con đi đây." Không đợi mẹ cậu nói chuyện, người ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn đã sớm chạy không còn bóng dáng.
"Vũ Hạm, Vũ Hạm, người còn chưa có vào thì đã gọi to."
"Tôi ở đây." Quan Vũ Hạm đi ra từ trong nhà. Lâm Trí ôm cổ cô, cha mẹ Vũ Hạm cười cười trở về phòng ngủ.
"Em đã đi đâu? Em đã đi đâu? Nếu em không về tôi sẽ phát điên." Cậu ôm cô thật chặt, chỉ sợ cô chạy nữa, Vũ Hạm không có nói chuyện cô bị bắt cóc, cô không muốn làm chuyện lớn hơn, cũng không muốn đưa người đại ca kia vào ngục.
Quan Vũ Hạm bị Lâm Trí ôm lấy, trong lòng cũng không chịu nổi liền ô ô. . . . . . khóc, hận không thể khóc hết sự sợ hãi mấy ngày nay.
Nhìn thấy Vũ Hạm khóc, đáy lòng Lâm Trí cũng đau nhói. Quan Vũ Hạm thật sự vất vả mới dừng được khóc. Cô phải mượn cớ vì sao mất tích? Kết quả là:
"Tôi đụng phải một thầy tướng số, ông ấy tính ra tôi muốn kết hôn, cảm thấy chính xác, liền trò chuyện vài câu, không ngờ ông ấy nói: chú rể không thương cô dâu, không tin thì tôi phải thử cậu, cho nên đã mất tích mấy ngày, xem cậu có thật lòng hay không, cho nên muốn giữ bí mật, cũng không nói với ai. Vì vậy, đêm hôm đó, tôi liền ngồi xe ra vùng ngoại ô, tìm phòng vắng vẻ để ở, sau đó thấy trên ti vi thông báo tìm người, tôi liền trở lại." Thật ra thì Vũ Hạm cũng không biết cái thông báo tìm người này, những thứ này đều là nghe mẹ cô nói.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 19: Cô dâu mất tích ( hạ )

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 19: Cô dâu mất tích ( hạ )



Lâm gia.
Bạn bè người thân đều ở trong phòng, đều lo lắng Quan Vũ Hạm sẽ gặp chuyện không may, mẹ Quan Vũ Hạm khóc suốt, Lâm Đông nhìn thấy, cảm thấy đau lòng, nhưng ông không thể tiến lên an ủi, bởi vì bà đã không còn là của ông.
"Cha, đã qua 24 tiếng, chúng ta báo án đi?" Lâm Trí đứng lên nói.
"Được, báo án." Lâm Đông rất đau lòng mà nói. Kể từ khi biết Vũ Hạm là con của Lý Linh Tuệ, ông đã coi cô là con ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn của mình để thương yêu, cũng không chỉ là con dâu, mà còn là một loại tình yêu giấu kín.
"A lô? Sở cảnh sát đó sao? Tôi muốn báo án. . . . . . . . . . . . . . . . . . ."
Lâm Trí giải thích tường tận về việc Quan Vũ Hạm mất tích, hơn nữa còn treo giải thưởng lớn cho ai cung cấp tin tức. Cảnh sát cũng đã lập hồ sơ.
Hàn Vinh Hi làm bộ như rất đau khổ khi không thấy Quan Vũ Hạm đâu, anh ta nhìn thấy bộ dạng đau lòng của Lâm Trí thì rất thỏa mãn. Anh ta không có được cô, thì ai cũng đừng có được. Mạnh Tuệ Nhàn đã sớm muốn xuống tay với Quan Vũ Hạm, nhưng Hàn Vinh Hi một mực bắt cô ta chờ đợi, vì chuyện này có lẽ còn có khả năng chuyển biến, nhưng không nghĩ tới mình đã đoán sai, không ngờ bọn họ trở lại liền nhanh chóng kết hôn, lúc này mới ép ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn Hàn Vinh Hi, nếu không chiếm được, thì thà phá hỏng, cũng không thể cho tên nhóc này được lợi, liền bắt cóc cô dâu, xem cậu ta có thể kết hôn cùng ai, việc đó độc ác bao nhiêu.
Hái hoa không được, liền phá hoại hoa, độc, thật là độc.
Vũ Hạm đã mất tích một ngày hai đêm, Lâm Trí vẫn không đi ngủ, cậu không ngừng nhìn điện thoại di động, một ngày phải đến sở cảnh sát vài chuyến, hi vọng sẽ có tin tức của Quan Vũ Hạm. Tính khí ngông cuồng tuổi trẻ của cậu vẫn không thay đổi, liền ở trong đồn cảnh sát chử mắng: các người làm việc thế này sao? Mau xuất động tất cả cảnh sát đi tìm, nếu như Quan Vũ Hạm có bất kỳ sơ xuất, thì tôi sẽ dẹp sạch sở cảnh sát của các người. . . . . . . . . Cảnh sát trưởng biết cậu là con trai Lâm tổng, cha cậu hàng năm đã nộp rất nhiều tiền thuế cho nhà nước, cho nên lần này cậu vì người thân mà lo lắng thì họ cũng không có kiện cậu vì tội gây rối!
Trong lòng Quan Vũ Hạm rất sợ hãi: nếu như đây chỉ là mơ thì tốt biết bao! Một cơn ác mộng, tỉnh lại thì sẽ tốt hơn. Ôi! Rốt cuộc thì cô đã đắc tội người nào, mà khiến cho họ hao tổn tâm sức như vậy. Nhớ tới người nhà, liền đau lòng khóc.
"Này, là tôi, bao giờ thì chuyển tiền qua, chúng tôi cũng có quy tắc, nhiều nhất là hai ngày, nếu không sự việc lớn lên, đối với ai cũng không tốt, tôi mặc kệ nguyên nhân của các người là gì, nếu phá bỏ quy tắc thì cứ cẩn thận, ông đây cũng không phải kẻ ngồi không." Người đàn ông khí phách kia vừa nói chuyện.
"Anh Quan, đừng nóng giận, tôi bảo đảm đã nói là sẽ giữ lời, chỉ là giá tiền sẽ tăng gấp ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn ba lần ban đầu." Người nói chuyện là Mạnh Tuệ Nhàn.
"Oh? Điều kiện là cái gì? Việc giết người, ông đây không làm, chút tiền này Quan Hùng Phách tôi còn không thiếu." Người này tên như đồn đại, có sự khí phách, có thế lực, trông coi tất cả Hắc bang, có thể hô phong hoán vũ, cho nên nếu như lần này không phải là Manh Tuệ Nhàn ra mặt tìm anh ta, thì chuyện như vậy anh ta sẽ không ra mặt.
"Không, không nhờ anh Quan giết người, chỉ muốn các anh chơi đùa với cô ta, để cho các anh em thỏa mãn một chút, nghe nói Quan Vũ Hạm vẫn còn là một xử nữ." Mạnh Tuệ Nhàn ác độc nói.
"Hồ đồ, chúng tôi không phải lũ lưu manh. Chớ chọc vào lông vủa tôi, hãy làm như ban đầu nói." Quan Hùng Phách cúp điện thoại. Độc nhất vẫn là lòng dạ đàn bà, chỉ là một Mạnh Tuệ Nhàn anh ta còn không để vào trong mắt.
"Cô ta họ Quan, cũng cùng họ với anh ta, " vẻ mặt lạnh lùng, vẫn không có biện pháp che giấu sự thương hại trong ánh mắt, đây là điều chưa bao giờ có.
Lâm gia.
Tất cả mọi người lo lắng cho Quan Vũ Hạm, Lâm Trí như là nổi điên tìm kiếm khắp nơi, cậu không thể để cho bản thân dừng lại, vì nghĩ tới Vũ Hạm, tim của cậu sẽ đau nhói, mỗi lần cậu tới sở cảnh sát hỏi thăm, tất cả mọi người không dám tiếp đón, nhìn cậu tới cũng đều lẩn ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn tránh, ai cũng không muốn tiếp đón cái người cố tình gây sự, gào thét chửi bới ngang ngược như vậy. Hai ngày nay, người trong sở nhìn thấy cậu liền nhức đầu.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 18: Cô dâu mất tích ( trung )

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 18: Cô dâu mất tích ( trung )



Vợ chồng nhà họ Quan đang ăn sáng, chuông cửa vang lên.
"Ông mau xem đi, Hạm Hạm đã về." Mẹ Vũ Hạm đi ra mở cửa.
"A Trí, bác đang muốn gọi điện cho con, Ơ-- con không ở cùng với Hạm Hạm sao?" Mẹ Vũ Hạm thò đầu ra ngoài cửa nhìn.
"Bác gái, con đã gọi điện thoại cho cô ấy nhưng cô ấy không nhận, cho nên con mới tới đây, hôm nay cũng đã hẹn nhau đi đăng kí, cô ấy cũng không có ở nhà sao?" Lâm Trí không hiểu hỏi.
"Hả -- từ buổi tối hôm qua chúng ta đã không nhìn thấy con bé, vốn tưởng rằng nó đi với con, vì vậy mới đi ngủ trước, sáng sớm hôm nay ta cũng không thấy nó trong phòng, không biết nó đã đi đâu?" Mẹ cô liền lo lắng.
Cha của Quan Vũ Hạm đứng dậy đi nhanh tới máy điện thoại, gọi điện thoại cho Quan Vũ Hạm, nhưng không gọi được, trạng thái đã tắt máy.
Lâm Trí cũng lo lắng, cầm điện thoại lên gọi cho bạn bè của Quan Vũ Hạm.
"Ồ! Cô ấy không có ở đấy sao? Vậy làm phiền cậu có tin tức gì thì báo cho tôi biết." Gọi điện cho tất cả mọi người, cũng không có tin tức, Lâm Trí bắt đầu lo lắng.
"Bác gái, bác gọi cho tất cả bạn bè người thân của cô Tiểu♂Mèo♀Hoang ấy đi, con muốn đi ra ngoài tìm cô ấy, bác trai cũng hãy đi tìm, đi đến những nơi mà cô ấy có thể tới, sau đó hãy liên lạc lại với nhau." Lâm Trí gần như nổi điên chạy đi.
"Cha, không thấy Vũ Hạm đâu? Làm thế bây giờ?" Lâm Trí tìm khắp tất cả mọi nơi cũng không thấy, cậu đành bất lực gọi điện thoại cho cha.
"Cái gì? Làm sao lại như vậy?" Lâm Đông đang ngồi liền ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn đứng bật dậy. Trong giọng nói của con trai cũng cho ông biết tính nghiêm trọng của chuyện này, vận rủi lại một lần nữa rơi xuống người con trai ông sao? Ba mươi năm trước, ông đã từng điên cuồng đi tìm người mình yêu, kết quả là ông đã mất Lý Linh Tuệ vĩnh viễn. Ông tuyệt đối không thể để con trai cũng phải chịu khổ sở khi mất đi người mình yêu, sự đau lòng đó ông đã từng trải nghiệm. Ông quyết không thể để bất hạnh đó rơi xuống người con trai ông được.
"A Trí, trước hết con đừng gấp gáp quá, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp." Lâm Đông an ủi con trai.
"Cô ấy sẽ đi đâu? Những nơi nên tìm đều đã tìm, điện thoại cũng không gọi được, vậy chúng ta có nên báo cảnh sát hay không?"
"Con trai, con về nhà trước đi, cùng nhau thương lượng một chút, trước hết không cần báo cảnh sát, có lẽ con bé sẽ trở về." Lâm Trí cúp điện thoại, chuẩn bị về nhà.
Quan Vũ Hạm ngủ mê cả đêm, cuối cùng cũng tỉnh lại, phát hiện tay của mình bị trói chặt, miệng bị dán băng, cô liền hoảng sợ. . . . . . Tình huống này là sao? Trên TV thường thấy người ta bị bắt cóc, không ngờ việc đó sẽ sảy ra trên người mình.
Đầu cô cực kì choáng quáng, cẩn thận nghĩ lại mọi chuyện, nhớ rằng sau khi mình ra cửa thì bị người ta kéo lên xe, sau đó cũng không nhớ. Lúc này cửa mở ra, mấy người đi vào, sau đó lại đóng cửa lại, bên trong nhà rất tối, không thấy rõ diện mạo của họ, có lẽ là bọn họ sợ Quan Vũ Hạm thấy rõ bộ mặt của họ.
Quan Vũ Hạm mắt to ngập nước nhìn về phía trước, mặc dù cô không thấy rõ bộ mặt của họ, nhưng cô biết rằng có bốn Tiểu♂Mèo♀Hoang người đàn ông đi vào, mà người đàn ông đứng canh ở cửa nhìn thông qua cửa sổ thì thấy rõ ràng diện mạo của Quan Vũ Hạm, đây thật sự là một cô gái xinh đẹp, khiến đàn ông cũng khó kháng cự, chỉ là giờ phút này không thể làm gì được.
Miệng Quan Vũ Hạm bị dán lại không thể nói chuyện, nhưng cô vẫn có thể phát ra tiếng : ừ, ừ, ừ giống như đang nói tại sao bắt tôi vậy?
"Ai ấy người trói cô ta lại, cởi ra, chúng ta chỉ lấy tiền thay người làm việc, đi lấy một ít thức ăn, rồi khóa cửa lại.'' Người nói chuyện, giọng nói tràn đầy từ tính, lộ ra sự uy nghiêm, trong đôi mắt nhiều hơn là sự thương hại, mà ở trước mặt anh ta, mỗi người đều không dám nói linh tinh, bởi vì khiếp sợ, nên càng sợ nói bậy.
"Anh, đại ca định làm gì vậy, trước kia không thấy làm như vậy thì phải?" Tên đàn em nhìn thấy đại ca rời đi, mới dám nói chuyện.
"Mẹ nó , ai biết chuyện gì xảy ra? Có lẽ là bởi vì vụ mua bán này lớn! Đừng có quan tâm nhiều như vậy, cởi ra." Vừa nói chuyện, vừa cởi sợi dây cho Quan Vũ Hạm.
"Mẹ nó , mau ngoan ngoãn cho tôi, lấy được tiền rồi thì sẽ cho cô về nhà, cô đừng nên chạy trốn, bên ngoài đều là người của chúng tôii." Nói xong tất cả ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn mọi người rời đi.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 17: Cô dâu mất tích ( thượng )

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 17: Cô dâu mất tích ( thượng )

Gần đây cuộc sống của Lâm Trí giống như nằm mơ, hạnh phúc đã tới quá nhanh, cũng chưa cảm nhận được cảm giác chân thật. Hôm nay phải đi chụp ảnh cưới với Quan Vũ Hạm, cuối cùng thì cậu cũng ôm được người đẹp về nhà, trong lòng không khỏi vui sướng.
Còn Quan Vũ Hạm đối với việc kết hôn cũng không hưng phấn đến không ngủ được, ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn gần đây ít nhiều gì cũng phải nuôi dưỡng tình cảm với Lâm Trí.
Mà Đông Lâm rất ưng ý cái người sắp làm con dâu này,thì rất ưng ý, cho nên đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cho hôn lễ, mà có lẽ tình yêu của ông còn kéo dài, nên trong tên của Lâm Trí có một chữ (Trí), cũng là vì mẹ của Vũ Hạm-- Lý Linh Tuệ, Lâm Đông yêu bà, bởi vì nhớ nhung, cho nên đặt tên này cho con trai.
=> trong tiếng trung thì Trí và Tuệ đồng âm nhé
Quan Vũ Hạm và Lâm Trí mất một ngày chụp ảnh cưới, nên rất vất vả mới được về nhà nghỉ ngơi, điện thoại lại vang lên.
"A lô? Anh khỏe chứ : Vinh Hi." Quan Vũ Hạm mệt chết đi được, thì ra chụp ảnh khổ cực như vậy, người chụp ảnh luôn bắt bọn họ làm ra nhiều tư thế mới Tiểu♂Mèo♀Hoang vừa ý, trời đất, thì ra kết hôn khổ như vậy.
"Vũ Hạm, đi ra ngoài một chút đi, chúng ta ăn cơm với nhau nhé."
"Được thôi! Tôi lập tức đi ra." Quan Vũ Hạm cúp điện thoại, muốn nói cho ba mẹ một tiếng, nhưng trong nhà không ai, ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn tất cả mọi người đều rất bận rộn.
Gần đây nhà họ Lâm và nhà họ Quan thât sự rất bận rộn, mỗi ngày đều đi ra ngoài mua đồ, trong lòng hận không thể mua hết những đồ tốt nhất về đây. Mấy ngày nay còn có một người rất bận, chính là Hàn Vinh Hi, anh ta và Mạnh Tuệ Nhàn thường xuyên gặp mặt, hai người đang bí mật tiến hành kế hoạch đoạt lại tình yêu.
Mạnh Tuệ Nhàn từ nhỏ ăn sung mặc sướng, nếu nhìn trong mắt người ngoài thì cô ta rất ưu tú, nhưng thực ra cô ta không hề như vậy, chỉ cần cô ta muốn, cha cô ta cũng sẽ mua cho cô ta.
Lần trước xem mắt, đừng thấy cô ta im lặng, nhưng mầm móng thù hận đã chôn trong lòng, cô ta vẫn cho rằng Quan Vũ Hạm cướp đi Lâm Trí, cho nên cô ta đem toàn bộ sự căm hận đều đổ trên đầu Quan Vũ Hạm.
Quan Vũ Hạm ra khỏi nhà, đi không bao xa, ngay lập tức bị một bóng đen bắt ép kéo lên xe, sau đó bản thân không còn ý thức. Bởi vì là buổi tối, cho nên không có người nào phát hiện ra chuyện vừa nãy.
Đây chính là một phần trong kế hoạch của Hàn Vinh Hi ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn và Mạnh Tuệ Nhàn, chính là bắt cô dâu đi. Nhưng tại sao Hàn Vinh Hi Tiểu♂Mèo♀Hoang lại hợp tác cùng Mạnh Tuệ Nhàn? Vì Mạnh Tuệ Nhàn có quen biết với một đại ca Hắc bang, quan hệ cũng không tệ lắm. Đừng thấy bề ngoài Mạnh Tuệ Nhàn xinh đẹp động lòng người, thật ra thì trong lòng rất đáng sợ.
Đáng thương cho Hàn Vinh Hi bị tình yêu làm mê muội đầu óc, và một cuộc trả thù sẽ bắt đầu.
"Hạm Hạm, bảo bối mau tới đây, xem mẹ mua cho con cái gì này." Mẹ của cô vui mừng gọi Quan Vũ Hạm
"Này bà: có phải đã đi ra ngoài ăn cơm với Lâm Trí rồi không, hai đứa bé này, đã trễ như thế cũng không gọi điện thoại về báo."
"Ông này: ông không phải lo lắng như vậy, có Lâm Trí ở cùng, thì sẽ không có chuyện gì đâu, dù thế nào đi nữa bọn chúng cũng sắp kết hôn, nên chúng ta mau tắm rủa rồi đi ngủ trước đi."
"Đúng vậy! Cùng bà đi dạo cũng đã mỏi chân, đi ngủ trước thôi." Bọn họ tắm xong đều đi nghỉ ngơi.
Quan Vũ Hạm bị đưa đến một ngư trường cách nội thành rất xa, xe lái cả đêm, Vũ Hạm cũng không có tỉnh lại.
"Đại ca: có phải cho thuốc hơi nhiều rồi không, tại sao Tiểu♂Mèo♀Hoang con nhỏ này còn chưa có tỉnh dây?" Một người trong đó nói.
"Không có việc gì, chỉ là ngủ thêm một lát, không chết ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn được." Người được xưng là đại ca nói.
Ngày thứ hai, mẹ của Quan Vũ Hạm ở phòng bếp chuẩn bị điểm tâm.
"Hạm Hạm, mau rời giường." Không có ai trả lời.
"Đứa nhỏ này, cũng đã mấy giờ rồi, còn chưa chịu rời giường." Mẹ cô vừa nói vừa đi vào phòng Quan Vũ Hạm.
"Ông à, trong phòng không có ai, chăm mềm cũng đã gập gọn, chẳng lẽ Hạm Hạm đã đi làm từ sáng sớm rồi?" Mẹ cô ngạc nhiên nói.
"Bình thường lúc này vẫn còn đang ngủ mà! Nó rất ít khi dậy sớm như vậy? Có phải đã có hen với Lâm Trí cho nên đia ra ngoài từ sớm không. Như vậy đi! Sau khi ăn sáng xon

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 16: Ba mươi năm trước, bọn họ yêu nhau

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 16: Ba mươi năm trước, bọn họ yêu nhau



Nhà họ Lâm.
"Cái gì? Kết hôn -- con đang nói đùa sao? Con định kết hôn với ai?" Lâm Đông cũng phản ứng giống cha của Quan Vũ Hạm.
"Con muốn kết hôn với Quan Vũ Hạm" Lâm Trí vui mừng nói.
"Thằng nhóc chết tiệt, con muốn nói giỡn sao? Con bé còn lớn hơn con những năm tuổi đó!"
"Cha, con biết rõ, nhưng con cũng nghiêm túc, không phải nói giỡn."
"Con trai, ta ủng hộ con, mau hẹn thời gian để hai bên gặp mặt. Còn ba con ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn do ta quyết định" Mẹ Lâm thật sự vui mừng, cuối cùng cũng đợi được đến ngày này.
Chủ nhật, tại khách sạn.
Vợ chồng Lâm Đông ở trong phòng đơn ngồi chờ thông gia tương lai, Lâm Trí thì đứng chờ ở cửa.
"Vũ Hạm, ở đây, bác trai, bác gái mạnh khỏe, chúng ta vào thôi, ba mẹ con đang chờ ở trong." Lâm Trí dẫn đường, còn bọn họ dùng ánh mắt trao đổi ở phía sau, ý là rất hài lòng đối với người con rể tương lai.
"Cha, mẹ, đây là bác trai, bác gái, đây là Vũ Hạm."
"Hoan nghênh hoan nghênh, mời ngồi." Tầm mắt Lâm Đông dừng lại ở. . . . . bà, đúng, đúng là bà ấy, không ngờ đời này còn có thể nhìn thấy bà ấy.
Những người khác đang vì đôi bên mà vui mừng, ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn không có ai chú ý tới Lâm Đông khác thường.
"Thật xin lỗi, tôi đi toilet một chút." Mẹ Vũ Hạm đứng dậy nói.
"Mẹ, có muốn con đi cùng không."
"Không cần" nói xong liền đi ra ngoài. Thật ra thì bà không muốn đi toilet, chỉ là -- đã nhiều năm không thấy, không ngờ lại ở đây. . . . . . Gặp được ông ấy, lấy tay đè lại trái tim xúc động, để ình có thể giữ vững bình tĩnh, điều chỉnh tâm trạng tốt, rồi đi ra khỏi toilet.
Hai bên gia đình đều vui vẻ ăn xong bữa cơm này, cũng nhất trí quyết định hôn sự của bọn nhỏ vào mùng sáu tháng sau.
Lâm Đông về đến nhà nói: "Hai người đi nghỉ ngơi đi, tôi còn có chút tài liệu phải xem qua." Tất cả mọi người đều đắm chìm trong trong hạnh phúc, không ai chú ý tới sự khác thường của Lâm Đông. Đi vào ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn thư phòng, mở khóa két sắt, lấy ra một tấm hình được đặt ở dưới.
"Linh Tuệ, nhiều năm qua bà đã đi đâu? Có sống tốt không? Ba mươi năm không gặp, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy bà trong hoàn cảnh này, chẳng lẽ là ông trời biết tôi luôn luôn tìm bà, cho nên cố ý an bài con gái của bà có duyên với con trai tôi, muốn chúng ta quên đi mối tình duyên đó." Lâm Đông nhìn tấm hình đau khổ, bọn họ đã từng yêu nhau bao nhiêu, thế nhưng lại không có duyên đến với nhau, hôm nay bọn nhỏ gắn kết, có lẽ là trời uốn bù đắp cho lỗi lầm của ông. Thật ra thì người phụ nữ trong hình tên là Lý Linh Tuệ, chính là mẹ của Quan Vũ Hạm, bà đã từng là mối tình đầu của Lâm Dông, cả hai đều rất yêu đối phương.
"Mẹ, hôm nay mẹ không thoải mái sao?" Vũ Hạm ghé vào lưng mẹ hỏi.
"Đứa nhỏ ngốc, mẹ vì nghĩ đến việc con phải rời khỏi chúng ta, cho nên có chút không muốn. Cũng đã khuya lắm rồi mau đi ngủ đi." Vũ Hạm trở về phòng nghỉ ngơi. Mẹ của cô rơi vào trầm tư: nếu như năm đó không phải vì cha ông không muốn có cuộc hôn nhân này, thì có lẽ bà đã cùng Lâm Đông kết hôn. Cũng sẽ không để lại tiếc nuối bây giờ. Đã từng đau lòng nên kết thúc, cho nên hãy để bọn nhỏ kéo dài mốt tình.
Tất cả mọi người trong tập đoàn đều biết con trai của chủ tịch tập đoàn Lâm thị muốn kết hôn, cô dâu lại là【 kim bài gái ế 】, đây chính là danh hiệu mà nữ đồng nghiệp trong công ty đặt cho Quan Vũ Hạm, còn tất cả đàn ông đều gọi Quan Vũ Hạm là 【 kim bài Thánh nữ 】. Nhưng những điều này cũng không quan trọng gì đối với Quan Vũ Hạm.
"Vinh Hi, gần đây anh đang bận rộn gì vậy, lúc nào cũng không thấy anh đâu? Sắc mặt của anh cũng không tốt lắm, phải nghỉ ngơi nhiều." Quan Vũ Hạm rất quan tâm tới Hàn Vinh Hi, nhưng không biết làm thế ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn nào cho phải.
"À!! Chỉ là bận bịu thôi! Vũ Hạm, khi em kết hôn tôi có thể đưa đón em đi được không?" Hàn Vinh Hi hỏi.
"Nếu như anh bằng lòng, đương nhiên là được vô cùng vinh vạnh." Quan Vũ Hạm rất vui vẻ, bạn học cũ có thể suy nghĩ như vậy, cô cũng yên tâm.