------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 17: Cô dâu mất tích ( thượng )

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 17: Cô dâu mất tích ( thượng )

Gần đây cuộc sống của Lâm Trí giống như nằm mơ, hạnh phúc đã tới quá nhanh, cũng chưa cảm nhận được cảm giác chân thật. Hôm nay phải đi chụp ảnh cưới với Quan Vũ Hạm, cuối cùng thì cậu cũng ôm được người đẹp về nhà, trong lòng không khỏi vui sướng.
Còn Quan Vũ Hạm đối với việc kết hôn cũng không hưng phấn đến không ngủ được, ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn gần đây ít nhiều gì cũng phải nuôi dưỡng tình cảm với Lâm Trí.
Mà Đông Lâm rất ưng ý cái người sắp làm con dâu này,thì rất ưng ý, cho nên đã chuẩn bị tất cả mọi thứ cho hôn lễ, mà có lẽ tình yêu của ông còn kéo dài, nên trong tên của Lâm Trí có một chữ (Trí), cũng là vì mẹ của Vũ Hạm-- Lý Linh Tuệ, Lâm Đông yêu bà, bởi vì nhớ nhung, cho nên đặt tên này cho con trai.
=> trong tiếng trung thì Trí và Tuệ đồng âm nhé
Quan Vũ Hạm và Lâm Trí mất một ngày chụp ảnh cưới, nên rất vất vả mới được về nhà nghỉ ngơi, điện thoại lại vang lên.
"A lô? Anh khỏe chứ : Vinh Hi." Quan Vũ Hạm mệt chết đi được, thì ra chụp ảnh khổ cực như vậy, người chụp ảnh luôn bắt bọn họ làm ra nhiều tư thế mới Tiểu♂Mèo♀Hoang vừa ý, trời đất, thì ra kết hôn khổ như vậy.
"Vũ Hạm, đi ra ngoài một chút đi, chúng ta ăn cơm với nhau nhé."
"Được thôi! Tôi lập tức đi ra." Quan Vũ Hạm cúp điện thoại, muốn nói cho ba mẹ một tiếng, nhưng trong nhà không ai, ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn tất cả mọi người đều rất bận rộn.
Gần đây nhà họ Lâm và nhà họ Quan thât sự rất bận rộn, mỗi ngày đều đi ra ngoài mua đồ, trong lòng hận không thể mua hết những đồ tốt nhất về đây. Mấy ngày nay còn có một người rất bận, chính là Hàn Vinh Hi, anh ta và Mạnh Tuệ Nhàn thường xuyên gặp mặt, hai người đang bí mật tiến hành kế hoạch đoạt lại tình yêu.
Mạnh Tuệ Nhàn từ nhỏ ăn sung mặc sướng, nếu nhìn trong mắt người ngoài thì cô ta rất ưu tú, nhưng thực ra cô ta không hề như vậy, chỉ cần cô ta muốn, cha cô ta cũng sẽ mua cho cô ta.
Lần trước xem mắt, đừng thấy cô ta im lặng, nhưng mầm móng thù hận đã chôn trong lòng, cô ta vẫn cho rằng Quan Vũ Hạm cướp đi Lâm Trí, cho nên cô ta đem toàn bộ sự căm hận đều đổ trên đầu Quan Vũ Hạm.
Quan Vũ Hạm ra khỏi nhà, đi không bao xa, ngay lập tức bị một bóng đen bắt ép kéo lên xe, sau đó bản thân không còn ý thức. Bởi vì là buổi tối, cho nên không có người nào phát hiện ra chuyện vừa nãy.
Đây chính là một phần trong kế hoạch của Hàn Vinh Hi ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn và Mạnh Tuệ Nhàn, chính là bắt cô dâu đi. Nhưng tại sao Hàn Vinh Hi Tiểu♂Mèo♀Hoang lại hợp tác cùng Mạnh Tuệ Nhàn? Vì Mạnh Tuệ Nhàn có quen biết với một đại ca Hắc bang, quan hệ cũng không tệ lắm. Đừng thấy bề ngoài Mạnh Tuệ Nhàn xinh đẹp động lòng người, thật ra thì trong lòng rất đáng sợ.
Đáng thương cho Hàn Vinh Hi bị tình yêu làm mê muội đầu óc, và một cuộc trả thù sẽ bắt đầu.
"Hạm Hạm, bảo bối mau tới đây, xem mẹ mua cho con cái gì này." Mẹ của cô vui mừng gọi Quan Vũ Hạm
"Này bà: có phải đã đi ra ngoài ăn cơm với Lâm Trí rồi không, hai đứa bé này, đã trễ như thế cũng không gọi điện thoại về báo."
"Ông này: ông không phải lo lắng như vậy, có Lâm Trí ở cùng, thì sẽ không có chuyện gì đâu, dù thế nào đi nữa bọn chúng cũng sắp kết hôn, nên chúng ta mau tắm rủa rồi đi ngủ trước đi."
"Đúng vậy! Cùng bà đi dạo cũng đã mỏi chân, đi ngủ trước thôi." Bọn họ tắm xong đều đi nghỉ ngơi.
Quan Vũ Hạm bị đưa đến một ngư trường cách nội thành rất xa, xe lái cả đêm, Vũ Hạm cũng không có tỉnh lại.
"Đại ca: có phải cho thuốc hơi nhiều rồi không, tại sao Tiểu♂Mèo♀Hoang con nhỏ này còn chưa có tỉnh dây?" Một người trong đó nói.
"Không có việc gì, chỉ là ngủ thêm một lát, không chết ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn được." Người được xưng là đại ca nói.
Ngày thứ hai, mẹ của Quan Vũ Hạm ở phòng bếp chuẩn bị điểm tâm.
"Hạm Hạm, mau rời giường." Không có ai trả lời.
"Đứa nhỏ này, cũng đã mấy giờ rồi, còn chưa chịu rời giường." Mẹ cô vừa nói vừa đi vào phòng Quan Vũ Hạm.
"Ông à, trong phòng không có ai, chăm mềm cũng đã gập gọn, chẳng lẽ Hạm Hạm đã đi làm từ sáng sớm rồi?" Mẹ cô ngạc nhiên nói.
"Bình thường lúc này vẫn còn đang ngủ mà! Nó rất ít khi dậy sớm như vậy? Có phải đã có hen với Lâm Trí cho nên đia ra ngoài từ sớm không. Như vậy đi! Sau khi ăn sáng xon

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 16: Ba mươi năm trước, bọn họ yêu nhau

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 16: Ba mươi năm trước, bọn họ yêu nhau



Nhà họ Lâm.
"Cái gì? Kết hôn -- con đang nói đùa sao? Con định kết hôn với ai?" Lâm Đông cũng phản ứng giống cha của Quan Vũ Hạm.
"Con muốn kết hôn với Quan Vũ Hạm" Lâm Trí vui mừng nói.
"Thằng nhóc chết tiệt, con muốn nói giỡn sao? Con bé còn lớn hơn con những năm tuổi đó!"
"Cha, con biết rõ, nhưng con cũng nghiêm túc, không phải nói giỡn."
"Con trai, ta ủng hộ con, mau hẹn thời gian để hai bên gặp mặt. Còn ba con ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn do ta quyết định" Mẹ Lâm thật sự vui mừng, cuối cùng cũng đợi được đến ngày này.
Chủ nhật, tại khách sạn.
Vợ chồng Lâm Đông ở trong phòng đơn ngồi chờ thông gia tương lai, Lâm Trí thì đứng chờ ở cửa.
"Vũ Hạm, ở đây, bác trai, bác gái mạnh khỏe, chúng ta vào thôi, ba mẹ con đang chờ ở trong." Lâm Trí dẫn đường, còn bọn họ dùng ánh mắt trao đổi ở phía sau, ý là rất hài lòng đối với người con rể tương lai.
"Cha, mẹ, đây là bác trai, bác gái, đây là Vũ Hạm."
"Hoan nghênh hoan nghênh, mời ngồi." Tầm mắt Lâm Đông dừng lại ở. . . . . bà, đúng, đúng là bà ấy, không ngờ đời này còn có thể nhìn thấy bà ấy.
Những người khác đang vì đôi bên mà vui mừng, ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn không có ai chú ý tới Lâm Đông khác thường.
"Thật xin lỗi, tôi đi toilet một chút." Mẹ Vũ Hạm đứng dậy nói.
"Mẹ, có muốn con đi cùng không."
"Không cần" nói xong liền đi ra ngoài. Thật ra thì bà không muốn đi toilet, chỉ là -- đã nhiều năm không thấy, không ngờ lại ở đây. . . . . . Gặp được ông ấy, lấy tay đè lại trái tim xúc động, để ình có thể giữ vững bình tĩnh, điều chỉnh tâm trạng tốt, rồi đi ra khỏi toilet.
Hai bên gia đình đều vui vẻ ăn xong bữa cơm này, cũng nhất trí quyết định hôn sự của bọn nhỏ vào mùng sáu tháng sau.
Lâm Đông về đến nhà nói: "Hai người đi nghỉ ngơi đi, tôi còn có chút tài liệu phải xem qua." Tất cả mọi người đều đắm chìm trong trong hạnh phúc, không ai chú ý tới sự khác thường của Lâm Đông. Đi vào ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn thư phòng, mở khóa két sắt, lấy ra một tấm hình được đặt ở dưới.
"Linh Tuệ, nhiều năm qua bà đã đi đâu? Có sống tốt không? Ba mươi năm không gặp, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy bà trong hoàn cảnh này, chẳng lẽ là ông trời biết tôi luôn luôn tìm bà, cho nên cố ý an bài con gái của bà có duyên với con trai tôi, muốn chúng ta quên đi mối tình duyên đó." Lâm Đông nhìn tấm hình đau khổ, bọn họ đã từng yêu nhau bao nhiêu, thế nhưng lại không có duyên đến với nhau, hôm nay bọn nhỏ gắn kết, có lẽ là trời uốn bù đắp cho lỗi lầm của ông. Thật ra thì người phụ nữ trong hình tên là Lý Linh Tuệ, chính là mẹ của Quan Vũ Hạm, bà đã từng là mối tình đầu của Lâm Dông, cả hai đều rất yêu đối phương.
"Mẹ, hôm nay mẹ không thoải mái sao?" Vũ Hạm ghé vào lưng mẹ hỏi.
"Đứa nhỏ ngốc, mẹ vì nghĩ đến việc con phải rời khỏi chúng ta, cho nên có chút không muốn. Cũng đã khuya lắm rồi mau đi ngủ đi." Vũ Hạm trở về phòng nghỉ ngơi. Mẹ của cô rơi vào trầm tư: nếu như năm đó không phải vì cha ông không muốn có cuộc hôn nhân này, thì có lẽ bà đã cùng Lâm Đông kết hôn. Cũng sẽ không để lại tiếc nuối bây giờ. Đã từng đau lòng nên kết thúc, cho nên hãy để bọn nhỏ kéo dài mốt tình.
Tất cả mọi người trong tập đoàn đều biết con trai của chủ tịch tập đoàn Lâm thị muốn kết hôn, cô dâu lại là【 kim bài gái ế 】, đây chính là danh hiệu mà nữ đồng nghiệp trong công ty đặt cho Quan Vũ Hạm, còn tất cả đàn ông đều gọi Quan Vũ Hạm là 【 kim bài Thánh nữ 】. Nhưng những điều này cũng không quan trọng gì đối với Quan Vũ Hạm.
"Vinh Hi, gần đây anh đang bận rộn gì vậy, lúc nào cũng không thấy anh đâu? Sắc mặt của anh cũng không tốt lắm, phải nghỉ ngơi nhiều." Quan Vũ Hạm rất quan tâm tới Hàn Vinh Hi, nhưng không biết làm thế ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn nào cho phải.
"À!! Chỉ là bận bịu thôi! Vũ Hạm, khi em kết hôn tôi có thể đưa đón em đi được không?" Hàn Vinh Hi hỏi.
"Nếu như anh bằng lòng, đương nhiên là được vô cùng vinh vạnh." Quan Vũ Hạm rất vui vẻ, bạn học cũ có thể suy nghĩ như vậy, cô cũng yên tâm.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 15: Nhanh chóng kết hôn

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 15: Nhanh chóng kết hôn



Tập đoàn Lâm thị. Hàn Vinh Hi chuẩn bị triệu tập cuộc họp, muốn thảo luận về sản phẩm mới, Quan Vũ Hạm cầm tài liệu đi vào, nhìn thấy vết thương trên mặt Hàn Vinh Hi liền hoảng sợ. "Vinh Hi, mặt của anh sao vậy, đánh nhau sao?" Vũ Hạm quan tâm hỏi.
"Không có việc gì, bị chó đuổi, nên té ngã." Hàn Vinh Hi hàm hồ trả lời.
Chỉ chốc lát sau nhà thiết kế của chúng ta chạy vào, tất cả mọi người liền hiểu. Chỉ thấy khóe miệng Lâm Trí sưng lên, mắt cũng bị tím bầm thành mắt gấu mèo 0.0, so với Hàn Vinh Hi cũng không tốt hơn là bao, ôi! Thật là hồng nhan họa thủy, khiến bộ mặt của ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang ✥ hai đại soái ca hoàn toàn bị biến dạng.
"Về sau làm phiền người thiết kế đến sớm một chút, cậu không thấy tất cả mọi người đang đợi mình sao?" Hàn Vinh Hi không khách khí nói.
Lâm Trí không để ý tới anh ta, mở ra bản thiết kế của mình, đem ý tưởng của mình nói ọi người nghe, mà không khí trong phòng làm việc rất hồi hộp. Mỗi một Diễn♥đàn ♥lê ♥ quý♥đôn người đều không dám nói nhiều lời, chỉ sợ không cẩn thận sẽ trở thành nơi trút giận.
Cuộc họp kết thúc, những người khác không kịp chờ đợi thì đã biến mất, để lại ba người bọn họ, Quan Vũ Hạm cũng đã hiểu rõ giữa họ xảy ra chuyện gì.
"Sau khi tan việc, chúng ta ra ngoài nói chuyện, gặp nhau ở quán cà phê đối diện." Nói xong Quan Vũ Hạm đứng dậy rời đi. Năm rưỡi chiều, trong quán cà phê, ba người yên lặng ngồi ở đó, ai cũng không nói ra lời nào, mà hai người đàn ông giống như đều đang đợi Quan Vũ Hạm tuyên án.
"Phải làm thế nào, thì hai người mới có thể chung sống hòa bình đây, " Quan Vũ Hạm bình tĩnh nói.
"Vũ Hạm, tôi đã nói cho anh ta biết quan hệ của chúng ta." Lâm Trí mở miệng nói trước.
"Cậu nói bậy gì đó, chúng ta có quan hệ gì? Lần đó Diễn♥đàn ♥lê ♥ quý♥đôn chỉ là ngoài ý muốn!" Quan Vũ Hạm lo lắng nói.
"Ngoài ý muốn -- tại sao cô không coi nó là như trời cao xắp đặt?" Lâm Trí khẳng định nói.
"Đủ rồi, cậu không cần kiếm cớ ình nữa." Hàn Vinh Hi tức giận nói.
"Tôi lấy cớ gì, sự thật là do cái người ngoài cuộc như anh cản trở, Vũ Hạm chỉ coi ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang ✥ anh là bạn tốt, nói cho anh biết, cô ấy đã là người phụ nữ của tôi rồi, hiện tại tôi muốn cầu hôn với cô ấy." Lâm Trí kiên quyết nói.
"Cậu -- tên khốn khiếp." Hàn Vinh Hi bị đâm vào chỗ đau, những năm qua Quan Vũ Hạm đối với anh ta thế nào, trong lòng anh ta vẫn hiểu rõ, chỉ là không muốn đối mặt.
"Vũ Hạm, gả cho tôi được không? Không phải cô nói rằng mình muốn lần đầu tiên phải để lại cho đêm tân hôn sao? Có lẽ đây chính là duyên phận." Lâm Trí thừa dịp rèn sắt khi còn nóng.
Đúng vậy! Biện pháp giải quyết tốt nhất bây giờ chính là gả mình ra ngoài, còn cậu nhóc trước mắt này, tuy nhiên có lúc rất đáng ghét, nhưng nụ hôn đầu của cô, lần đầu của cô cũng bị cậu ta cướp mất, cái này có thể chính là nghiệt duyên! Diễn♥đàn ♥lê ♥ quý♥đôn
"Được, tôi đồng ý với cậu." Quan Vũ Hạm trả lời.
"Vũ Hạm cô điên rồi sao?" Hàn Vinh Hi không thể ngồi yên, giống như sấm sét giữa trời quang, quá tàn nhẫn, cái này không công bằng, bọn họ bên nhau nhiều năm như vậy, cuối cùng thành công dã tràng.
"Vinh Hi, thật xin lỗi, nhất định anh sẽ tìm được người tốt hơn tôi." Vũ Hạm rất xin lỗi nói.
Hàn Vinh Hi tức điên, rồi chạy ra ngoài, rời đi chưa xa, anh ta liền lấy điện thoại di động gọi cho Mạnh Tuệ Nhàn.
"Tôi là Hàn Vinh Hi, liền làm theo lời cô nói." Cúp điện thoại, một chàng tiếng ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang ✥ cười thâm độc: "Là em buộc tôi làm vậy."
"Cái gì? Hạm Hạm, con muốn kết hôn, cùng ai, tại sao chúng ta lại không biết, lúc nào thì xảy ra chuyện này?" Cha mẹ cô liên tiếp hỏi một chuỗi vấn đề.
"Mẹ, về sau con sẽ từ từ nói ọi người, chuyện quan trọng nhất trước mắt là bàn bạc về hôn sự của con."
"Đứa nhỏ này, cho chúng ta trở tay không kịp." Cha của cô vui mừng nói

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 14: Thù địch

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 14: Thù địch



Quan Vũ Hạm đi ra nước ngoài mấy ngày nay, trong lòng Hàn Vinh Hi cũng không bình tĩnh, anh ta sợ mất đi Quan Vũ Hạm, cũng may hôm nay bọn họ sẽ trở về, anh ta liền chuẩn bị đi đón máy bay.
"Vũ Hạm ở đây" Hàn Vinh Hi hướng về phía Quan Vũ Hạm gọi, lần này chỉ có hai người bọn họ trở về nước, các lãnh đạo khác còn có chuyện, sẽ ngồi chuyến bay sau trở lại.
Lâm Trí vừa nhìn thấy anh ta, liền lẩm bẩm nói: "Cao dán trên da chó, đã chạy tới đây rồi."
"Vinh Hi, anh tới đón chúng tôi sao." Quan Vũ Hạm kéo lấy hành lý đi tới. Hàn Vinh Hi ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn nhận lấy hành lý của cô, nói với bọn họ: "Hôm nay không cần tới công ty, nghỉ ngơi một chút, ngày mai chính thức đi làm, đúng rồi hình như Lâm Trí không thuận đường với chúng tôi, cậu gọi xe trở về đi! Tôi đưa Vũ Hạm về nhà trước, tạm biệt." Nói xong bọn họ liền rời đi, cái trường hợp này không chỉ xuất hiện trước mặt Lâm Tri một lần, câu cũng không thể nhịn được, cô ở chung một chỗ với người đàn ông khác, nhất là người đàn ông có dụng ý xấu này, không được, nhất định phải hành động.
"Vũ Hạm, lần này đi công tác có mệt hay không, có vui hay không?" Hàn Vinh Hi quan tâm hỏi, thật ra thì anh ta quan tâm giữa cô và Lâm Trí có xảy ra gì không.
"Vẫn rất tốt! Chỉ là ngồi máy bay hơi mệt, về nhà nghỉ ngơi một chút là được, vậy mấy ngày nay anh thế nào? Công ty có bận rộn không?"
"Công ty sao? Vẫn như cũ, mấy ngày nay không nhìn thấy cô, chính là rất nhớ cô." Hàn Vinh Hi vừa lái xe vừa nói. Thật ra thì mấy ngày nay, anh ta rất bận rộn, Quan Vũ Hạm đi ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn công tác, chuyện lớn nhỏ đều do anh ta làm chủ, sau khi tan việc thì còn thường hẹn bạn bè đi ăn cơm, người bạn này không phải ai khác chính là Mạnh Tuệ Nhàn trong bữa tiệc, cô ta bị Lâm Trí lạnh nhạt, thật ra rất tức giận, nhưng mà vừa thấy đã yêu Lâm Trí, cho nên cô ta phải cố gắng có được cậu. Nên hai người bọn họ thường xuyên gặp mặt, bởi vì bọn họ có chung một mục đích.
Quan Vũ Hạm lại đang ngẩn người, mới rời nhà mấy ngày, sau khi trở về đều đã thay đổi, cô không còn là một cô gái đáng tự hào, cô phải nói với cha mẹ thế nào đây! Bởi vì say rượu mà mất đi trong sạch, cô nên mở miệng thế nào đây! Một loại đau lòng trào lên, bất tri bất giác rơi nước mắt, Hàn Vinh Hi phát hiện, liền tìm một nơi dừng xe lại.
"Vũ Hạm, cô làm sao vậy?"
"A -- Hả" Vũ Hạm đang ngẩn người được Hàn Vinh Hi đánh thức. Lúc này mới phát hiện mình đang khóc, liền lau nước mắt đi.
"Tôi không sao, chúng ta đi thôi.
" Quan Vũ Hạm kiên trì muốn về nhà, Hàn Vinh Hi không thể làm gì khác hơn là đưa cô về nhà, sau đó anh ta cũng không rời đi, mà bấm điện thoại gọi cho Lâm Trí, hẹn cậu đi ra ngoài gặp mặt, địa chỉ là bờ biển.
Lâm Trí cúp điện thoại nói: "Mẹ kiếp, ông đây vẫn đang bức xúc, không ngờ tự vác xác tới cửa."
Bờ biển, hai người đối mặt với biển lớn, giống như ai cũng không muốn nhìn thấy ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn đối phương. Hàn Vinh Hi đứng ra đánh vỡ sự yên tĩnh này.
"Cậu đã làm gì với cô ấy vậy?" "Việc này có liên quan tới anh sao?"
"Đương nhiên là có liên liên quan, tôi không cho phép bất kì người nào khi dễ cô ấy, bao gồm cả cậu."
"Anh quá tự tin rồi, anh hoàn toàn không biết cô ấy cần gì?" Lâm Trí tận lực khống chế cảm xúc của mình.
"Cậu không thích hợp với cô ấy, cậu không hiểu rõ cô ấy." Hàn Vinh Hi nói xong. Lâm Trí có chút mất khống chế, nếu không phải bởi vì anh ta là bạn học cũ của Vũ Hạm, thì cậu đã sớm đánh anh ta.
"Tôi yêu cô ấy, như vậy là đủ rồi, vả lại chúng tôi đã. . . . . . Vốn chuyện này không có quan hệ với anh, nhưng mà tôi vẫn phải nhắc nhở, về sau cách xa cô ấy ra." Lâm Trí không thể nhịn được nữa nói hết.
"Bụp. . ." Hàn Vinh Hi đánh ra một đấm, vừa lúc đánh lên trên mặt Lâm Trí.
"Mẹ kiếp, ông đây đã sớm muốn dạy dỗ anh rồi." Lâm Trí vốn đang tức giận, nên cậu cũng không chút khách khí, giơ lên nắm đấm đánh trả, anh một đấm, tôi một đấm. . . . . . Hai người liền đánh nhau lẫn lộn.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 13: Tôi là đàn ông, đừng nên thử thách tôi

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 13: Tôi là đàn ông, đừng nên thử thách tôi

Ký hợp đồng rất thuận lợi, đương nhiên là phải ăn mừng, mấy người bọn họ liền đi tìm một quán rượu vui vẻ.
Không ngờ tửu lượng của Quan Vũ Hạm lại kém như vậy, chỉ mấy chén nhỏ xuống bụng mà đã không chịu được, đương nhiên cuối cùng là Lâm Trí đưa cô về. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
Gọi xe, nhưng đến khách sạn, Quan Vũ Hạm đã đi đánh cờ với Chu công.
"Ôi? Không phải là tôi chiếm tiện nghi của cô! Tôi không thể bỏ cô lại được? Ha ha. . . . . ." Lâm Trí được tiện nghi mà còn ra vẻ, dọc đường cười khúc khích.
"Hiện tại tôi muốn ôm cô thì sao? Muốn bấu tôi chắc! Không được đâu? Đã không thể uống mà còn thể hiện." Lâm Trí có chút đau lòng nói.
Đến gian phòng, đặt cô nằm lên giường, Lâm Trí cũng nằm nghỉ ngơi ở một bên.
"Cô ngốc, ngủ say như vậy, nếu có bị ăn thì cũng không biết." Lâm Trí oán trách nói.
"Ừ --" Quan Vũ Hạm ừ một tiếng, lật người, ngủ tiếp.
"Má ơi! Cô coi tôi làm gối ôm sao?" Nửa người trên của Lâm Trí liền bị cánh tay của Quan Vũ Hạm ôm lấy, nửa người dưới thì bị chân của cô đè ép, mà nếu như là đàn ông thì đều không thể chịu nổi! Lâm Trí quoay mặt về phía Quan Vũ Hạm nói: "Tôi là một người đàn ông, đàn ông bình thường, mà bộ dạng này của cô, khiến tôi không chịu nổi liền muốn ăn cô? Này? Cô có nghe không?" ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
Bị làm ồn cũng không có phản ứng. Khoảng cách của họ rất gần, có thể nghe được tiếng hô hấp của đối phương, Lâm Trí cũng không kiên trì nổi nữa nói"Quan Vũ Hạm, tôi cho cô biết: cô đừng thử thách tôi, tôi không phải Thánh Nhân, mà là đàn ông."
Lâm Trí nghiêng người đè lên Quan Vũ Hạm nói"Là cô buộc tôi."
Cậu bắt đầu hôn môi cô, phần cổ cô, rồi lại tiếp tục hôn xuống đỉnh nói phập phồng, cậu không dừng lại được, nhưng cũng không thể lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!
"Vũ Hạm, Vũ Hạm, cô biết phải làm gì không? Cô có biết chúng ta muốn làm gì không? Mẹ kiếp, tỉnh lại đi được không?" Dục vọng trong thân thể khiến cậu càng phát điên.
Không được, phải nhịn xuống, không thể vì nhất thời vui sướng, mà mất đi thứ yêu thích cả đời. Đúng lúc đó thì Vũ Hạm ói ra. Lâm Trí liền dịch sang chỗ khác, may mà tránh kịp, nếu không sẽ bị ói đầy mặt, lần này Lâm Trí có thể sống rồi. Cậu đi tìm quần áo sạch sẽ, không thể để cho cô cứ mặc quần áo bẩn đi ngủ được!
"Tôi cho cô biết? Không ăn cô cũng không sao, chỉ là tôi muốn nhìn cho đã mắt, dù sao cô cũng không mất miếng thịt nào." Cứ như vậy, Lâm Trí thay quần áo cho Quan Vũ Hạm, không rời đi, sợ cô ói thêm lần nữa hoặc là tỉnh lại muốn nước uống, liền nằm ở bên cạnh, rồi ngủ tiêu đi mất.
"A -- cậu -- sao cậu lại ở trên giường của tôi?" Quan Vũ Hạm tỉnh lại kêu to, chỉ vào Lâm Trí hỏi. Lâm Trí mở mắt ra, không để ý tới cô liền ngủ tiếp.
"Cậu đã làm gì tôi vậy, chúng ta, chúng ta. . . . . . Quần áo của tôi, ngày hôm qua tôi không có mặc bộ này mà?" Quan Vũ Hạm thắc mắc đầy đầu. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
"Này cô, cô muốn cho toàn thế giới này biết chúng ta đã ngủ chung giường sao? Tôi không phản đối, cứ tiếp tục kêu đi?" Lâm Trí làm bộ tỏ vẻ không liên quan đến mình.
Quan Vũ Hạm che miệng lại, nếu như. bị người khác biết, thì một đời thanh danh của cô coi như xong.
"Này -- rốt cuộc chúng ta có hay không. . . . . ." Vũ Hạm hạ thấp giọng hỏi.
"Cô nghĩ cái gì vậy? Có em bé, đừng sợ tôi đã dùng biện pháp, sẽ không có." Lâm Trí liền đùa giỡn với cô.
"Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao cậu có thể thừa dịp tôi uống say, cậu...cậu. . . . . ." Quan Vũ Hạm cực kì khổ sở.
Ở trong lòng Lâm Trí vui vẻ, cô thật là ngốc. Cậu lại tiếp tục biểu diễn. Nhìn xem cô ngốc này sẽ như thế nào.
"Thật ra thì ngày hôm qua tôi cũng không định thế, chỉ là cô ôm tôi không buông, hơn nữa chân của cô còn gác lên chân tôi, như sợ tôi chạy mất thì phải? Cho nên tôi cho là cô cần, cho nên mới cho cô." Cậu giả bộ rất vô tội, thật ra thì trong lòng đang vui mừng.
"Tôi...Nhất định là tôi đã coi cậu trở thành gối ôm rồi, tôi đi ngủ đều phải ôm thứ gì đó thì mới ngủ được? Không ngờ tôi lại uống say như vậy, một ít ấn tượng cũng không có." Quan Vũ Hạm cúi đầu nói.
"Chỉ là nói thật, cô rất hưởng thụ, mọi việc đều tốt đẹp. Cô yên tâm tôi sẽ phụ trách."
"Tôi -- không cần cậu phụ trách, chỉ cần cậu giữ lấy bí mật này." ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
"Tôi không tốt sao? Tại sao lại không thể tiếp nhận tôi?" Câu này cậu chỉ nói ở trong lòng, cậu luôn luôn chờ đợi cô.
"Thật xin lỗi, để cho tôi yên tĩnh một chút được không? Tôi đã từng thề, lần đầu tiên của mình sẽ dùng vào đêm tân hôn, nhưng mà cái gì cũng không còn." Nhìn cô đau lòng như vậy, cậu thật sự muốn nói cho cô biết sự thật. Nhưng không được, không thể nói, bởi vì cậu muốn có chút quan hệ với cô.
Tiếp đó, chính là phải trở về nước.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 12: Thì ra là cậu

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 12: Thì ra là cậu

"Sau khi thằng ngốc này uống rượu say, thì liên tục gọi Quan Vũ Hạm, nên chúng tôi sẽ giao cậu ta cho cô, chăm sóc cho cậu ấy." Các bạn học đặt cậu lên trên giường rồi định rời đi, một người bạn học trong đó quay đầu lại nói: "Cậu ấy là người đàn ông tốt, không nên tổn thương cậu ấy." Tất cả mọi người rời đi, để lại sự yên tĩnh và mùi rượu khắp phòng.
Quan Vũ Hạm đứng ở đó mà ngẩn người, tình huống này là sao? Mặc kệ, trước mắt phải gọi cái người đang say bất tỉnh này dậy mới được. ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang Cô liền gọi điện thoại cho phục vụ, nói cho bọn họ biết ở đây cần canh giải rượu, mà canh giải rượu lại được đưa tới rất nhanh.
Quan Vũ Hạm vỗ nhè nhẹ lên mặt của cậu, hy vọng có thể đánh thức cậu ngồi dậy uống canh giải rượu. Diễn♥đàn ♥lê ♥ quý♥đôn
"Lâm Trí, Lâm Trí mau tỉnh lại. Này? Ngồi dậy uống canh đi đã."
"Uh? Sao? Đừng làm phiền tôi?" Lâm Trí lại ngủ thiếp đi. Hết cách rồi, Quan Vũ Hạm lấy khăn lông ra, lau mặt cho cậu, hy vọng có thể khiến cậu tỉnh táo một chút.
"Vũ Hạm, Vũ Hạm. . . . . ." Lâm Trí lầm bẩm lầu bầu nói, âm thanh không lớn, nhưng lại có thể nghe thấy.
"Uh, tôi ở đây, tỉnh dậy chưa? Đứng lên uống chút canh đi?" Quan Vũ Hạm đến gần cậu, rồi nhìn cậu.
Mùi hương này rất quen thuộc, là của cô, đúng vậy, chỉ có mùi hương của cô mới khiến cho cậu si mê, nhưng tại sao không thể mở mắt ra, giơ tay lên đi tìm nơi phát ra mùi hương. Rồi bắt lấy Quan Vũ Hạm.
"Đừng đi, bé con." Lâm Trí bỗng chốc ôm Quan Vũ Hạm vào trong ngực, ôm rất chặt, giống như nếu buông tay thì sẽ mất đi cô.
"Thì ra là cậu, cậu đã sớm biết, tên đáng ghét này!" Quan Vũ Hạm thầm nghĩ tới, người đụng phải cô chính là Lâm trí. ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang Cái tư thế này khiến Quan Vũ Hạm cực kì khổ sở. Diễn♥đàn ♥lê ♥ quý♥đôn
"Này? Này? Cậu đã tỉnh chưa? Ôm đủ chưa?" Lâm Trí buông tay ra, đây không phải là mơ, mà là thật?
"Tôi vì cậu uống say, cho nên tha thứ cho cậu lần này." Quan Vũ Hạm đứng dậy nói. Lâm Trí dùng sức xoa xoa thái dương, hiểu rồi, tôi đã uống say, cô đang chăm sóc tôi.
Nhất thời trong lòng nghĩ ra kế, tiếp tục giả vờ. Ha ha. . . . . . . . . Trong lòng cười thầm.
"Vũ Hạm, Vũ Hạm tôi rất khó chịu, không cần đi." Lâm Trí lại nhanh chóng ôm lấy cô. Trong lòng đang len lén vui vẻ. Quan Vũ Hạm nhìn ra cậu đã tỉnh táo, liền tương kế tựu kế.
"Khó chịu ở đâu? Là chỗ này sao?" Quan Vũ Hạm để tay lên ngực cậu nói, lúc này Lâm Trí làm gì chú ý tới việc khác, đang hưởng thụ. Liền tùy ý trả lời một tiếng.
"Ừ" chính là chỗ đó.
"A -- đau chết mất." Lâm Trí bị bấu đến tỉnh.
"Cô thật là độc ác, muốn mưu sát chồng à!" Lâm Trí la lên
"Mau uống canh giải rượu đi, cậu phải duy trì tỉnh táo, chúng ta còn có chuyện chính phải làm !" Diễn♥đàn ♥lê ♥ quý♥đôn
"Đúng vậy! Mau -- mau -- mau tới làm chuyện chính, tôi đã chờ không kịp nữa rồi."
"Thôi đi, có thể nghiêm chỉnh được không? Thấy cậu như vậy hẳn là không sao." Quan Vũ Hạm đi tới.
Trong phòng làm việc, hai bên công ty đều đã đến, Lâm Trí đang nghiêm túc giới thiệu cho đối phương về mẫu sản phẩm mới, một giờ qua đi, đối phương yêu cầu nghiên cứu một chút, nửa giờ sau mới ra kết quả. ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang Trong lòng mỗi người của tập đoàn Lâm thị đều rất khẩn trương, vì thời gian qua bận rộn như vậy, là bởi vì chuẩn bị cho hôm nay, không biết sẽ thành công hay là thất bại.
Nửa giờ qua, lãnh đạo đối phương tiến vào, bọn họ không có biểu tình gì ngồi xuống, Lâm Trí có chút thất vọng, xem ra là không tốt rồi.
"Sau khi chúng tôi tỉ mỉ nghiên cứu, đối với sản phẩm của mọi người rất hài lòng, cho nên chúng ta có thể ký hợp đồng."
Tổng giám đốc tập Lâm thị đoàn đứng lên nói: "Cám ơn quý công ty đã tin tưởng chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ không để cho các vị thất vọng." Hai bên thuận lợi ký hợp đồng.

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG Chương 11: Say rượu

ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 11: Say rượu

Lâm Trí nói không sai, nhà hàng này rất tuyệt, bọn họ ăn ngon đến nỗi vỡ bụng.
๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn Rời khỏi quán ăn, đi trên con đường lạ lẫm, hai người đều không nói chuyện, hưởng thụ sự yên tĩnh của ban đêm.
"Cám ơn cậu về bữa ăn." Quan Vũ Hạm mỉm cười nói.
"Cô ăn no rồi sao? Nhưng tôi còn rất đói bụng!" Lâm trí cười khẽ nói. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
"Cậu đùa gì thế, mới vừa rồi ăn nhiều như vậy mà còn kêu đói?" Quan Vũ Hạm thực sự không tin.
"Bụng của tôi rất no, nhưng tôi còn có một chỗ rất đói! Làm sao bây giờ?" Lâm Trí xấu xa nói.
Quan Vũ Hạm biết mình bị chơi xỏ liền cầm lên túi sách muốn đánh cậu, Lâm Trí nhanh chân bỏ chạy.
"Cậu bị tâm thần à, có thể nghiêm chỉnh một chút được không? Nói cho cậu biết, cậu thật sự hết thuốc chữa rồi!" Quan Vũ Hạm lại bắt đầu dạy dỗ cậu.
"Trời ơi-- cứu mạng, bé con lại muốn dạy dỗ người ta, thật không chịu nổi." Lâm Trí cười ha ha.
"Bé con? Đã nghe qua ở đâu nhỉ?" Gần đây thật sự là quá bận rộn, khiến Quan Vũ Ham không thể nghĩ ra, đành ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang ✥ lắc lắc đầu, để ình thả lỏng một chút!
"Nước Mĩ -- tôi tới đây" Quan Vũ Hạm lớn tiếng kêu lên, chạy về phía trước... ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
***
Hai người bọn họ đi ngủ cũng đã là năm giờ sáng, lúc này hai người đang ngủ ngon giấc! Đương nhiên là mỗi người một phòng.
"Đinh linh đinh, đinh linh đinh. . . . . ." Điên thoại trong phòng Lâm Trí lại vang lên. Còn cậu đang buồn ngủ muốn chết, không có cách nào đành nhắm mắt nhận điện thoại.
"A lô?"
"Bạn học cũ, chúng ta gặp nhau đi? Đã đến đây rồi thì phải tụ tập chứ? Mấy anh đây đang ở dưới lầu, mau xuống đây nhanh lên, chờ cậu đó." Bạn học của cậu không đợi cậu nói xong thì đã cúp điện thoại.
"Vẫn như vậy, không để ình nói xong đã cúp điện thoại, Hai! Có bạn bè như vậy thật là đau buồn!" Lâm Trí đứng dậy, sau khi chải đầu rửa mặt liền ra cửa. Cậu đi tới cửa phòng Quan Vũ Hạm, không biết có nên nói cho cô một tiếng hay không, thôi đi, hiện tại khẳng định là đang ngủ say, chớ ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn quấy rầy cô tỉnh dậy, cậu đành quay đầu đi xuống.
"A Trí --, Ở đây, anh em như cậu đó à, tới nước Mĩ cũng không nói một tiếng."
"Tin tức của các cậu linh thông nhanh như vậy sao? Làm sao tìm được tôi vậy?" Lâm Trí thật sự tò mò hỏi. Nhưng thật ra là mẹ cậu đã thông báo cho nhóm bạn này.
"Anh em: việc này cậu không phải quan tâm, nói một chút đi? Ngươi bạn gái nhỏ của cậu là ai vậy? Thằng nhóc cậu định học nuôi kim ốc tàng kiều à, lúc đi học có nhiều bạn gái đuổi theo cậu như vậy...cậu đều không thèm ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn ngoảnh lại nhìn, thế mà không định làm hòa thượng nữa, định hoàn tục à, mang bạn gái ra ra đây cho anh em mở mang tầm mắt chứ?"
"Tôi hỏi mấy cậu đã nghe ai nói, cái gì mà kim ốc tàng kiều chứ!" Lâm Trí không phục nói.
"Được rồi, chớ giả bộ, chúng tôi đều biết, rốt cuộc là cô gái thế nào, đã ✢Tiểu✣Mèo ✤Hoang ✥ khiến cho đại soái ca của chúng ta không thể giải quyết được! Mang ra cho anh em đây nhìn một chút."
"Bạn học cũ, hôm nào đi! Giờ này người ta còn đang ngủ! Đi, tôi mời khách, vẫn chỗ cũ, không say không về." Lâm Trí vừa nói chuyện vừa đẩy bạn học ra ngoài.
Không ngờ nói đi uống..., liền uống đến tận 4 giờ chiều. Lâm Trí trở lại khách sạn thì đã say bất tỉnh nhân sự, cũng bởi vì cậu không cho các bạn học thấy Quan Vũ Hạm, cho nên bọn họ đều trừng phạt cậu, kết quả là uống thành như vậy. Quan Vũ Hạm ở trong phòng nghe thấy âm thanh liền chạy ra ngoài, vừa lúc đụng phải đám bạn học dìu cậu về, cô liền chạy ra.
"Tại sao uống nhiều rượu như vậy?" Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn ๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn cô gái trước mắt, chính là cô gái đã khiến thằng ngốc này uống nhiều rượu như vậy. ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn
"Cô chính là Quan Vũ Hạm?"
"Làm sao cậu biết?" Quan Vũ Hạm hỏi. Mọi người đồng thời chỉ chỉ Lâm Trí đang ngủ mê man.