------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Chương 17: Gái Đứng Đường (2)

Chương 17: Gái Đứng Đường (2)

“Việc này ——” Úy Trì Hy vốn đang có ý định thành khẩn nhận lỗi, nhưng chợt nghĩ lại thì thấy không thể tiếp tục giống như lần trước nữa, để việc sắp thành công lại bị hỏng mất. Cô không thể tiếp tục làm một cô bé ngốc chỉ biết vâng lời! Vì vậy, cô cả gan mạo hiểm luyến thoắn nói, “Thác Dã, người ta đã mười sáu tuổi rồi. Người ta không còn là một đứa trẻ nữa! Người ta có thể làm những việc của người lớn!”
“Việc của người lớn? Con gọi cái ‘việc của người lớn’ là đi đến hộp đêm múa thoát y, sau đó lại chạy đến phố đèn đỏ làm gái đứng đường sao?” Úy Trì Thác Dã tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, phẫn nộ nói, “Úy Trì Hy, những thói xấu chết tiệt này con học được từ ai hả, shit!”
Anh gầm lên, dọa cho cô chết sững. Thì ra anh phản đối những việc làm này của cô như vậy. Úy Trì Hy chợt tươi cười nói: “Người ta là học từ người nha. Hộp đêm là do người mở, người ta nhảy múa cũng phát triển công việc làm ăn của người. Còn về chuyện đi làm gái đứng đường, tại ai mà khi người ta còn bé vẫn luôn ‘không cẩn thận’ nhìn thấy các cô gái đứng đường khác nhau quan hệ với người đây.” Cô ngước đôi mắt to tròn ngân ngấn lệ vô tội nhìn anh, “Người thử nghĩ xem, người ta làm như vậy tất cả không phải đều được học từ vị ‘Bô lão’ là người đây sao?”
“Con ——” Úy Trì Thác Dã gân xanh cũng nổi lên, bàn tay đang ôm sát eo cô bất giác nắm chặt thành nắm đấm, sợ không thể khống chế nổi mà muốn đánh vào cái mông nhỏ của cô. Cái con bé nhanh mồm nhanh miệng này vẫn còn muốn cãi lại anh. Nhưng những điều chết tiệt mà con bé nói lại rất chính xác, người làm papa như anh thật sự đã không dạy dỗ cô đến nơi đến chốn.
Nhìn lướt qua vẻ ngoài của cô, ngực hở phân nữa, ánh mắt mông lung, cặp môi đỏ mọng ướt át, làn da trắng nõn nà, mềm mại thơm ngát, gợi cảm hấp dẫn… Úy Trì Thác Dã cảm giác trong lòng căng thẳng, ở nơi nào đó trên thân thể nổi lên phản ứng không nên có. Shit! Anh rủa thầm một tiếng, con bé này đã thực sự trổ mã trở nên xinh đẹp như hoa như ngọc, ngọt ngào như một viên kẹo.
Con bé là con gái của anh, làm sao anh có thể bị nó mê hoặc? Úy Trì Thác Dã nhanh chóng buông cánh tay đang túm chặt Úy Trì Hy ra, nhẹ giọng nói: “Nếu đã thích học theo ta như vậy, thế tại sao lại không biết học cách tự chăm sóc, bảo vệ tốt bản thân của mình? Đã thế còn để cho bất cứ tên đàn ông nào cũng có thể chiếm được tiện nghi.”
“Hắc, tôi nói anh nghe, làm việc gì cũng phải có thứ tự trước, sau. Cô gái này đã được tôi chấm trước rồi!” Vừa mới bị Úy Trì Thác Dã đánh nằm sấp trên mặt đất, gã đàn ông nhếch nhác kia đã đứng lên kêu réo, hiển nhiên là thân thể vẫn chưa thể hết được cảm giác đau đớn.
“Đúng vậy nha, anh ta tới trước.” Úy Trì Hy không sợ chết mà như muốn đổ dầu vào lửa. Anh càng tức giận bao nhiêu thì cô lại càng hưng phấn bấy nhiêu. Cũng không còn biện pháp nào khác, ai bảo anh luôn luôn dùng bộ mặt lạnh như tiền đó nhìn cô trong quá nhiều năm, bây giờ khi nhìn thấy anh tức giận đến sôi máu rõ ràng lại là một loại hưởng thụ. Quá khí phách, anh thật sự là người đàn ông rất đẹp trai.
“Úy Trì Hy!” Ba từ lạnh buốt kia giống như là từ trong miệng Úy Trì Thác Dã muốn phóng ra. Cô lại cười khẽ, le lưỡi.
“Con bà nó, ông đây tối nay muốn leo lên người cô gái này. Nếu mày dám đánh tao, tao sẽ đi báo cảnh sát!” Gã đàn ông gớm ghiếc kia mặc dù có hơi sợ hãi người đàn ông cao lớn như ngọn núi ở trước mắt này, nhưng vì người đẹp ngay trước mặt. Bất luận thế nào hắn cũng không thể bị mất mặt được.
“Mày thử nói lại lần nữa xem!” Úy Trì Thác Dã liếc xéo tên đàn ông nhếch nhác nọ. Hai mắt anh như bắn ra tia sáng chết người.
Gã đàn ông nhếch nhác kia không khỏi rùng mình một cái, nhưng vẫn run giọng kêu lên: “Tôi nhắm cô gái này trước, thế nào… a a —— “
Gần như tiếng kêu thảm thiết của hắn cũng không kịp nói ra được thành lời mà đã bị bức phải nuốt ngược trở lại vào trong bụng!
Úy Trì Thác Dã không một chút lưu tình đánh cho tên đàn ông nhếch nhác nọ phải lăn lê bò càng, vừa vặn để phát tiết bớt lửa giận trong lòng.
“Wow——” Úy Trì Hy lấy hai tay che mắt, vẫn không đành lòng nhìn thấy tình trạng thê thảm của gã đàn ông đáng khinh kia. Trong thâm tâm cô vẫn luôn mặc niệm thật xin lỗi. Dù sao người đàn ông này bị đánh cũng là do cô khiêu khích. Nhưng mà cái giọng như heo bị chọc tiết thế kia thật sự là khó có thể lọt tai a.

Chương 15: Ở Sòng Bạc Nhìn Thoáng Qua

Chương 15: Ở Sòng Bạc Nhìn Thoáng Qua

Mỗi khi màn đêm buông xuống thì cuộc sống ăn chơi trụy lạc cũng bắt đầu.
Khu phố hỗn tạp vùng phía Nam, khu đèn đỏ càng ngày càng tràn lan. Những người đàn ông bình thường nếu muốn hưởng lạc đều tụ tập đến nơi này.
“Lão Đại, trong hai năm qua thế lực của Thanh Hổ bang đã phất lên nhanh chóng nhờ gái, bài bạc, thuốc phiện, còn Xích Long bang chúng ta lại bận rộn tẩy trắng lý lịch nên đã bị bọn chúng cướp đi rất nhiều mối làm ăn, khiến các anh em trong bang không phục.” Nghiêm Ngự Phong trừng mắt nhìn lão đại Thanh Hổ của Thanh bang đang ngồi đối diện, nói lên bất mãn với Úy Trì Thác Dã.
Đêm nay, Thanh Hổ hẹn Úy Trì Thác Dã đến “Casino” đàm phán chỉ đơn giản là muốn trong khu quản hạt của Xích Long bang kiếm thêm chén canh.
Úy Trì Thác Dã ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, xuyên qua cửa kính, anh quan sát dòng người dưới lầu đang đi lại trên phố, chậm rãi, thoải mái ung dung nhấp một ngụm trà Long Tĩnh.
“Ha ha, Úy Trì lão Đại, anh cũng biết chúng tôi đây chỉ là kinh doanh nhỏ lẻ, còn phải dựa nhiều vào Xích Long bang các anh. Nghiêm đường chủ thật sự là đã nói quá lời rồi.” Thanh Hổ gượng cười hai tiếng, nịnh nọt nói với Úy Trì Thác Dã.
“Nếu đã là dựa vào, thì cũng không nên ở trong khu quản hạt của chúng tôi mà vụng trộm buôn hàng trắng chứ!” Nghiêm Ngự Phong ngồi bên cạnh phẫn nộ quát to.
“Nghiêm đường chủ, việc này chỉ là do hiểu lầm. Sau khi về tôi sẽ điều tra rõ ràng.” Thanh Hổ vội vàng cười cầu tài nói, nhưng trong nội tâm cũng đã sớm nguyền rủa tổ tông mười tám đời của Nghiêm Ngự Phong. Tốt xấu gì hắn cũng là bang chủ Thanh Hổ bang, nếu không phải vì e ngại thế lực của Xích Long bang, cơn tức này hắn cũng khó mà giằng xuống được! Nhưng ‘nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn’, tương lai Thanh Hổ hắn chắc chắn sẽ đem Xích Long bang dẫm nát dưới chân!
“Ngự Phong.” Úy Trì Thác Dã liếc mắt ý bảo Nghiêm Ngự Phong an phận một chút, chớ có nóng vội, đặt chén trà xuống, anh nhướng mày nói, “Thanh bang chủ cũng biết rõ, anh em Xích Long bang chúng tôi mấy năm gần đây cũng bắt đầu lấy âu phục và đeo caravat làm đồng phục, cũng chỉ làm các công việc chân chính, theo như quy củ giang hồ từ trước đến nay đều sẽ không can thiệp vào chuyện của nhau.”
“Úy Trì lão Đại nói rất đúng, người của tập đoàn Xích Long trước giờ tác phong làm việc trong giới đã nổi danh lợi hại. Anh em Xích Long bang không làm côn đồ nữa thì vẫn còn có thể làm bảo vệ, nhưng anh em Thanh bang của tôi không có số mạng tốt như vậy.” Thanh Hổ nói.
“Đó là chuyện nhà của ông. Nếu ông muốn làm bất cứ việc gì trái pháp luật thì hãy cút ra xa xa một chút, đừng có ở trong địa bàn của Xích Long bang mà gây rối!” Nghiêm Ngự Phong giận dữ nói. Hắn không rõ tại sao lão đại lại đồng ý đến đây đàm phán với Thanh Hổ. Đối với loại bang phái hạ đẳng này, hoàn toàn không có gì hay để mà đàm phán!
“Nghiêm đường chủ, việc làm ăn trong giới hắc đạo trong lòng mọi người đều hiểu rõ, từ trước đến nay nào có quan tâm xem việc đó có trái pháp luật hay không trái pháp luật đâu.” Thanh Hổ cố gắng nhẫn nại cười nói mặc dù trong lòng có thể đã tức giận đến ứa gan, “Úy Trì lão Đại, chúng ta cũng không cần phải vòng vo nữa. Chỉ cần các vị cho phép Thanh bang chúng tôi buôn bán trong khu quản hạt của các vị, lợi nhuận sẽ được chia ra anh ba, tôi bảy. Ngoài ra định kỳ mỗi tháng tôi sẽ đưa cho các anh một khoản phí cố định, xem như là chi phí bảo kê.”
Lúc này Thanh Hổ đang tính làm ăn lâu dài, ở khu quản hạt của Xích Long bang rất có tiềm năng. Khu giải trí thì nhiều vô số kể bao gồm quán bar, KTV, hộp đêm, khách sạn, sona, massage, hay vũ trường….., chỉ cần là chỗ ăn chơi cũng đủ cho bọn họ buôn bán rồi. Huống chi trong tay Úy Trì Thác Dã là cả một tập đoàn Xích Long, liên quan đến cả kinh doanh ở nước ngoài, nghe nói còn bao gồm luôn buôn bán vũ khí. Hơn nữa dưới sự bảo vệ của Xích Long thì thậm chí cả cảnh sát cũng phải hổ thẹn kém xa.
Có thể kinh doanh ở khu quản hạt của Xích Long bang, đến cảnh sát cũng phải nhân nhượng ba phần. Đừng nói là chỉ có ba phần lợi nhuận. Xem như có phải chia thành 5:5 Thanh Hổ hắn cũng sẽ vui vẻ đồng ý.
“Shit, mẹ kiếp, chó má!” Nghiêm Ngự Phong vỗ mạnh bàn chửi bới, “Lợi nhuận chia bảy, ba? Ông xem Xích Long bang là nơi giúp ông rửa tiền sao?”
“Ngự Phong.” Úy Trì Thác Dã chặn lại sự kích động của Nghiêm Ngự Phong, bình tĩnh nói với Thanh Hổ, “Thanh bang chủ, đêm nay tôi sở dĩ đồng ý đến ‘Casino’ là đã nể mặt mười mấy anh em Thanh bang các người rồi. Làm đại ca, lẽ ra phải nghĩ cho lợi ích của anh em thủ hạ, đừng nên dẫn bọn họ đi vào đường chết.”
Mỗi câu Úy Trì Thác Dã nói ra đều toát lên khí phách, nhưng lại không để lộ ra chút cảm xúc nào .
Thanh Hổ vừa nghe anh nhắc đến hai chữ “đường chết”, không khỏi siết chặt lấy nắm tay đã đổ đầy mồ hôi: “Úy Trì lão Đại, thôi thì anh tự đưa ra một cái giá.”
“Tôi nghĩ Thanh bang chủ vẫn còn chưa hiểu ý của tôi.” Úy Trì Thác Dã lại nâng tách trà lên hớp một cái, nhìn thấy sắc trời đã tối, anh đưa mắt nhìn ra bên ngoài qua lớp kính cửa sổ, cảnh vật muôn màu muôn vẻ. Bên đường thấp thoáng một vài cô gái đang đứng, bất chợt có một người đàn ông tiến về phía họ chọc ghẹo.
Đột nhiên, trong nháy mắt một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn lọt vào tầm mắt, tách trà trên tay Úy Trì Thác Dã như bị đóng băng trong không khí.
“Úy Trì lão Đại, vậy ý của anh là thế nào?” Thanh Hổ lo lắng hỏi Úy Trì Thác Dã.
Giống như là không hề nghe thấy những lời Thanh Hổ nói, Úy Trì Thác Dã đứng bật dậy, chỉ bỏ lại một câu: “Ngự Phong, việc ở đây giao cho cậu xử lý.”
Nghiêm Ngự Phong còn không chưa kịp phản ứng thì Úy Trì Thác Dã đã biến mất. Trong không khí còn nhàn nhạt lan tỏa hương trà.
Thanh Hổ ở bên cạnh kêu to.
“À, Thanh bang chủ, ý của lão đại chúng tôi là…”

Chương 10: Vũ Nữ Hộp Đêm (1)

Chương 10: Vũ Nữ Hộp Đêm (1)

Sau mười mấy năm tẩy rửa, mức độ sầm uất của con phố phức tạp này còn vượt xa so với trước đây.
Mà khu này, nhờ có Xích Long bang bảo hộ nên tương đối được bình yên. Nhưng mấy năm gần đây, Úy Trì Thác Dã bận rộn vào việc kinh doanh hợp pháp của Xích Long bang, nên đã không có thời gian để ý, khiến ột số ít phần tử bất hảo thừa cơ lợi dụng.
Khu phố vốn đã phức tạp cũng bởi vì vậy càng thêm vàng thau lẫn lộn.
Trên con phố này ngoại trừ ‘Paris by night’ đang là quán bar kinh doanh phát đạt, còn có hộp đêm ‘Caribbean Bay’ bởi vì được một tay Úy Trì Thác Dã nâng đỡ cho nên những năm gần đây tỏa sáng như mặt trời giữa trưa.
Trên con phố đêm phức tạp hào nhoáng này, các câu lạc bộ đêm chuyên cung cấp cho nam giới rất nhiều thú vui tiêu khiển và cơ hội ăn chơi hoan lạc.
Trong hậu trường hộp đêm, tại phòng hóa trang ‘Caribbean Bay’, hơn chục cô gái quần áo hở hang cũng đang khẩn trương nhìn vào gương trang điểm, dứt khoát không chút ngượng ngùng thay quần áo ngay tại chỗ. Có người thì đang trần truồng, có người thì bán khỏa thân xen lẫn với nhau, líu ríu nói chuyện khiến cho cả phòng hóa trang ầm ĩ náo nhiệt.
Chỉ thấy trong một góc nhỏ phòng, một bóng người nhỏ xinh ngồi cuộn tròn, khuôn mặt đã được trang điểm lòe loẹt. Cách trang điểm cùng vẻ mặt của cô cực kỳ không phù hợp, con ngươi đen trong sáng tràn ngập cảm giác bất an, nhìn các cô gái khác thuần thục chưng diện ình, cô dường như có chút hoang mang.
“Các cô gái, đến đây, mau mau trang điểm sửa soạn cho xong, dạ hội sắp bắt đầu rồi, nhanh chân lên nào….” Lúc này người đàn ông đang vẫy bàn tay lả lướt nói chuyện là, ‘Má mì Tang’ của hộp đêm ‘Caribbean Bay’ Hà Hỏa Hoan.
Quán bar ‘Paris by night’ dưới sự quản lý của hắn rất ấn tượng, cũng chính vì điều này, Úy Trì Thác Dã mới chuyển một nhân tài như hắn đến ‘Caribbean Bay’.
Hà Hỏa Hoan là người đàn ông mà so với phụ nữ còn nữ tính hơn. Hắn sở dĩ có năng lực đem ‘Night in Paris’ cùng ‘Caribbean Bay’ ăn nên làm ra, cũng bởi vì tác phong làm việc của hắn rất nhanh nhẹn, biết xem xét tình hình, gọn gàng chu đáo, thông minh, tài giỏi và có mối quan hệ rất rộng.
“Anh Hoan, đêm nay Lily đột nhiên bị tiêu chảy, chúng ta chì còn có chín vũ nữ thiếu đi mất một người. Không thể nào thành nhảy ‘Thập toàn thập mỹ” được.” Cô gái mặc chiếc váy xòe gợi cảm màu đỏ rực nói.
“Cô nàng chết tiệt, lúc nào lại không tiêu chảy, cố tình nhắm vào lúc này. Cô ta không biết đêm nay lão Đại Xích Long sẽ đến đây sao?” Hà Hỏa Hoan mắt phượng quét qua, hóa ra những cô gái này cũng không biết được tầm quan trọng của đêm nay?
“Anh Hoan, chúng em biết đêm nay lão Đại sẽ đến đây nha, cho nên các chị em mỗi người đều không dám sơ xuất. Lily cũng không biết vì sao lại bị như thế, lúc này đến đứng cũng đứng không vững.” Một cô gái khác ở bên cạnh vừa mang tất đen vừa nói.
“Thập toàn thập mỹ’ là tiết mục chủ chốt của hộp đêm chúng ta. Nói cho tôi biết các cô dự tính như thế nào đây, muốn nhảy khúc ‘Thập toàn cửu mỹ’ sao?!” Hà Hỏa Hoan hai tay chống nạnh, nhíu lại đôi mày thêu nhỏ trách mắng. Nhìn một đám vô tích sự này, ngay vào lúc quan trọng nhất thì lại làm hỏng việc của hắn!
“Tôi…. tôi muốn được thử xem sao…” Một giọng nói mềm mại nỉ non truyền vào tai Hà Hỏa Hoan khiến hắn nhanh chóng nhìn về nơi phát ra tiếng nói —— một cô gái đang ngồi co ro trong góc phòng.
“Cô nói cô có thể nhảy ‘Thập toàn thập mỹ’?” Hai mắt Hà Hỏa Hoan lập tức phát sáng, giống như vừa tìm được một chiếc phao cứu sinh, đi nhanh đến trước mặt cô bé kia, “Cô là người mới tới? Ai đưa cô vào đây?”
Cô gái nhìn thấy Hà Hỏa Hoan đi tới, có chút thẹn thùng nhút nhát, khẽ nói: “Vâng, anh Siêu dẫn tôi tới.”
Anh Siêu là Đường chủ dưới cờ của Xích Long Bang, Hà Hỏa Hoan vừa nghe đến tên hắn, cũng không căn vặn gì thêm, vội vàng nói: “Vậy cô nhanh chóng đi thay trang phục để nhảy đi, qua hai mươi phút nữa sẽ lập tức mở màn!”
“Vâng!” Cô gái gật gật đầu, đôi mắt hiện lên ý cười tinh quái. Đêm nay, cuối cùng cô cũng có cơ hội nhảy một điệu nhảy nóng bỏng ở trước mặt anh!

Chương 9: Học Viện Cách Nhã Uy

Chương 9: Học Viện Cách Nhã Uy

Học viện Cách Nhã Uy là trường học có danh tiếng của giới quý tộc, chuyên đào tạo những nhân vật nổi tiếng trong giới thượng lưu. Để có thể ghi danh vào trường, không phải là cậu ấm của các chính trị gia thì cũng là cô chiêu của các doanh nhân danh tiếng.
Vì mối quan hệ với Úy Trì Thác Dã, mong muốn được vào học ở một trường bình thường nhưng khi được bảy tuổi Úy Trì Hy nhanh chóng bị ép vào học viện quý tộc Cách Nhã Uy, nơi đại diện cho giới thượng lưu. Nhưng may mắn chính là cô đã gặp được người chị em tốt, Đinh Tiếu Tiếu.
Hai cô quen nhau từ khi 8 tuổi đến nay, đã tám năm qua, vẫn như cũ ‘mày tao, mi tớ’, quả thực giống như chị em sinh đôi. Đinh Tiếu Tiếu còn tùy tiện rêu rao muốn tạo thành nhóm Twins (1 nhóm nhạc HongKong, gồm 2 thành viên nữ là Thái Trác Nghiên và Chung Hân Đồng). Nếu không phải Úy Trì Thác Dã kiên quyết phản đối việc Úy Trì Hy phải xuất hiện trước công chúng, chỉ sợ hai cô gái nhỏ đã sớm trở thành nữ minh tinh điện ảnh.
“Tiếu Tiếu, mình thất tình.” Nằm trên bãi cỏ vườn trường, Úy Trì Hy buồn bã nói.
“Hy, sao mình chưa hề nghe cậu nói đã từng yêu ai?” Đinh Tiếu Tiếu ngồi bên cạnh Úy Trì Hy khẽ nói, trên tay đang cầm một quyển tiểu thuyết trinh thám, câu được câu mất đáp trả.
“Thật đấy, Tiếu Tiếu, mình còn chưa kịp yêu, thì đã bị thất tình.” Úy Trì Hy khóc không ra nước mắt. Từ sau ngày Úy Trì Thác Dã tiễn cô về Xích Long bảo, suốt một tháng rồi cô cũng không gặp lại anh. Sau đêm triền miên đó, làm cô không khỏi hoài nghi đó có phải là một giấc mộng hay không.
Nhưng nhiệt độ cơ thể anh, cơ thể rắn chắc của anh, cô cảm nhận rất chân thật. Nghĩ vậy, hai má Úy Trì Hy hiện lên một rặng mây đỏ.
“Tám phần lại là papa Thác Dã của cậu. Cậu nha, cả đời này nhất định sẽ khốn khổ trong tay của ông ấy.” Đinh Tiếu Tiếu thấy mặt cô lúc đỏ lúc trắng, lấy tay véo nhẹ cái mũi nhỏ xinh của Úy Trì Hy.
Cô gái này giống như từ trong truyện cổ tích bước ra, xinh đẹp hoàn hảo tựa như một nàng công chúa. Hèn gì papa Thác Dã của cô lại phải lãng tránh cô. Không quá khó hiểu a, ‘bố già’ đã thôi không còn thích truyện cổ tích nữa rồi.
Than nhẹ một tiếng, Đinh Tiếu Tiếu bất đắc dĩ nói, “Mình biết Úy Trì Hy cũng không phải là người dễ dàng chịu thua nha.”
Úy Trì Hy ngẩn đầu nhìn Đinh Tiếu Tiếu, nếu không phải Tiếu Tiếu đeo đôi kính to che khuất khuôn mặt, thì không khó để phát hiện Tiếu Tiếu có một đôi mắt nâu. “Tiếu Tiếu, cậu nói mình không phải đã thua thảm hại rồi sao. Làm sao để anh ấy không quên mất sự tồn tại của mình đây.”
“Ừm——” Đinh Tiếu Tiếu nghiêng đầu, “Có lẽ vì cậu quá ngoan ngoãn, chắc là phải gây một chút chuyện làm cho ông ta phải lo lắng. Như vậy sẽ không thể quên mất sự tồn tại của cậu.”
“Ha ha.” Úy Trì Hy cười khanh khách lên, nhìn Đinh Tiếu Tiếu với ánh mắt gian trá, cô đột nhiên hiểu ra. “Tiếu Tiếu, cậu nha, con nhóc chết tiệt kia, chả trách lúc nhỏ Thác Dã luôn không cho phép mình nhắc đến cậu, tám phần là lo sợ bị cậu lôi kéo mà sinh hư.”
“Nói gì chứ? Con nhóc như cậu hồi bé cũng rất ngu ngốc nha. Tờ giấy nhỏ đó là mình muốn ném cho cậu bạn mình thích, nào ngờ lại bị cậu nhặt được. Cậu cũng không đưa lại ình làm mình tức chết.” Nhớ lại việc này, Đinh Tiếu Tiếu cũng phải ngoác miệng cười. Lúc bé Úy Trì Hy da mặt đã dày mà người lại còn ngốc nghếch. Bây giờ thì đã trở nên xinh đẹp mỹ miều, hiện tại đã là hoa khôi của học viện ‘Cách Nhã Uy’. Thật sự có thể nói con gái mười sáu tuổi đã biến đổi rất nhiều, mà đối với Đinh Tiếu Tiếu chuyện cười ‘Cách Nhã Uy’ này, đã là chuyện quá khứ rồi.
“Thật xin lỗi, đã phá hỏng mối tình đầu của cậu.” Úy Trì Hy ngừng cười, thật tâm cô rất áy náy, “Nhờ có tờ giấy nhỏ của cậu, mình lần đầu tiên thi đạt điểm chuẩn. Thác Dã lần đó còn thưởng mình một đôi giày nhỏ màu hồng. Bây giờ vẫn còn cất ở nhà, mình vẫn không nỡ mang.”
“Bây giờ có muốn mang cũng không được. Nhưng mà càng tức giận hơn so với việc đó là, cậu bạn kia sau đó vì điểm thi không tốt còn chạy tới trách móc mình. Cho nên, Hy, là cậu đã giúp mình nhìn rõ tên nam sinh kia.” Đinh Tiếu Tiếu nói. Trải qua chuyện lần đó, về sau cô quyết định xem Úy Trì Hy là bạn bè.
“Ừ, trải qua lần đó, mình cũng nhìn rõ Thác Dã.” Úy Trì Hy khẽ nói. Đôi mắt đen sâu thẫm giờ phút này lại che kín đau thương.
“Đồ ngốc, cậu và mình khác nhau. Papa Thác Dã của cậu là người đáng giá để cậu phải tranh giành. Mà người kia với mình thì không đáng vậy. Huống hồ khi đó mới tám tuổi, tình cảm nào có sâu nặng đến vậy.” Đinh Tiếu Tiếu nắm chặt tay Úy Trì Hy, muốn truyền cho cô sức mạnh, “Nếu đã yêu nhiều năm như vậy, Úy Trì Hy, cậu phải theo đuổi … cho… đến cùng, không thể dễ dàng từ bỏ nha.”
“Ha ha, Tiếu Tiếu cậu thật tốt.” Úy Trì Hy ngồi trên bãi cỏ, cầm lấy tay Đinh Tiếu Tiếu, tròng mắt màu đen long lanh như phát sáng, “Cậu nói đúng, mình không thể dễ dàng từ bỏ ước mơ trong nhiều năm như vậy.”
“Hy cố lên! Mình ủng hộ cậu.”
Tiếng cười của hai cô nữ sinh quanh quẩn trên bầu trời học viện Cách Nhã Uy, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng chim hót, gió nhẹ thổi khiến cho những ngày mùa đông thêm quang đảng, như để báo hiệu mùa xuân đang từng bước đến gần…

Chương 6: Dưỡng Nữ Bắt Đầu Trưởng Thành (1)

Chương 6: Dưỡng Nữ Bắt Đầu Trưởng Thành (1)

Mơ mơ màng màng, Úy Trì Hy nhanh chóng cuộn mình vào ổ chăn ấm áp mà ngủ thiếp đi. Đang chập chờn trong mộng, cô dường như trở về thời thơ ấu, thời gian được ôm Úy Trì Thác Dã ngủ . . . . .
Rầm! Cửa mở.
Cùng với tiếng gió lạnh thổi vù vù, đi vào là một người đàn ông mặc đồ đen đạp trai cao to, trên người nồng nặc mùi rượu, hắn chính là Úy Trì Thác Dã, năm nay ba mươi mốt tuổi.
Vài năm gần đây, vì muốn giúp cho Xích Long bang bình thường hóa và thương mại hóa việc hành chính quản trị, hắn đã tốn không ít tâm huyết. Đêm nay trong bữa tiệc rượu xã giao, hắn đã uống hơi nhiều, hơn nữa còn bị cảm lạnh, đầu đau như muốn nứt ra.
Vừa vào cửa, một luồng hơi nóng trong phòng xông vào mũi, nhất thời làm cho hắn nóng bức vô cùng. Đường Giai Kỳ đến đây sao? Trong đầu hắn lóe lên khuôn mặt tuyệt mỹ, nhíu mày, hắn không thích những người phụ nữ không mời mà đến, cho dù hiện tại cô ta đang là người tình của hắn.
Trong bóng tối, hắn híp hai mắt lại, chịu đựng luồng khí khô nóng, hắn có hơi loạng choạng đi lên lầu, dọc đường vừa đi vừa cởi bớt quần áo, chuẩn bị quay về phòng ngủ để ngủ. Hắn có thói quen xấu, chỉ ở trong bóng tối mới có thể làm cho hắn an tâm, nhiều năm rồi, hắn đã quen sống trong cô độc, ngoại trừ vài năm sống với con bé mũm mĩm kia. . . . . . .
Lắc lắc đầu theo bản năng để thoát khỏi cảm giác choáng váng, Úy Trì Thác Dã thong thả bước vào phòng, không bật đèn liền lập tức đi đến bên giường, xốc chăn lên, nằm xuống. . . . .
Khoan đã, hắn cảm giác một mùi hương xộc vào mũi, vươn tay ra ——
Theo đó là tiếng phụ nữ rên khẽ, shit! Hắn khẳng định là đang chạm vào thân thể một người phụ nữ.
Làn da mềm mại, mịn màng đến khó tin, cảm giác thật tuyệt. Một luồng khí nóng xộc thẳng lên ót.
Ưm ——
Lúc này Úy Trì Hy đang nửa tỉnh nửa mê, bỗng nhiên cảm giác một luồng ấm áp xẹt qua thân thể của cô, nhẹ nhàng vuốt ve lên da thịt cô, thật thoải mái a, cô nhịn không được rên rỉ ra tiếng.
Thân thể Úy Trì Hy khẽ nhúc nhích, hương thơm quyến rũ trong bóng đêm lan tràn khắp không gian.
Nhưng, người phụ nữ khỏa thân này vốn không phải là Đường Giai Kì!
Không kịp nghĩ kỹ, thân thể vẫn còn hơi men cùng với nhục dục tràn ngập trong từng tế bào của hắn, cởi hết quần áo trên người, thân hình to lớn của hắn bao phủ lên cô.
Hơi nóng làm cho Úy Trì Hy tỉnh lại, cô ngửi thấy một mùi hương quen thuộc xen lẫn mùi rượu, là anh!
Tuy rằng trong bóng tối cô nhìn không rõ mặt anh, nhưng cô biết, đây đúng là mùi của Thác Dã. Thân thể của cô vì được anh vuốt ve mà trở nên nóng hầm hập, cô rất thích Thác Dã như thế này. . .
Úy Trì Thác Dã khẽ cắn thân thể mềm mại bên dưới, cô thở nhẹ một tiếng, ngay lập tức bị đôi môi anh che phủ.
Một mùi xạ hương khuếch tán ra, giờ phút này hắn đã bị người phụ nữ dưới thân mê hoặc…
A! Đau đớn bất ngờ ập đến làm cho cô la lên, nhưng lập tức lại bị nhấn chìm trong nụ hôn của anh.
Đáng chết! Cô gái này vẫn còn là trinh nữ!

Chương 4: Nhật Ký Trưởng Thành Của Dưỡng Nữ (3)

Chương 4: Nhật Ký Trưởng Thành Của Dưỡng Nữ (3)

Reng…reng…reng…reng…
Tiếng đồng hồ báo thức réo vang đánh thức giấc ngủ ngon của Uý Trì Thác Dã. Anh hơi duỗi thân mình, mở mắt ra đón chào tia sáng ban mai đầu tiên.
“Ui da….” Một tiếng kêu rên, “Papa, sao lại đá con xuống giường nữa rồi!”
Uý Trì Thác Dã ngồi dậy, nhìn người đang co quắp dưới giường, khuôn mặt nhỏ nhắn cau có vì đau, nhịn không được cười khẽ, mới vừa rồi anh chỉ duỗi chân một cái ‘không cẩn thận’ lại đá cô bé rơi xuống giường .
“Nếu ba nhớ không lầm, đây là lần thứ một trăm sáu mươi lăm con lẻn vào phòng ba, leo lên giường của ba.” Trên thực tế, đứa nhỏ này luôn thích nửa đêm canh ba trèo lên trên giường của anh, tìm một góc nhỏ ôm lấy chân anh mà ngủ. Mấy năm qua, tuy rằng anh vẫn nhắc đi nhắc lại, nhưng cũng đành phải chịu thua cô bé.
“Papa nhớ sai nha, là một trăm sáu mươi sáu lần mới đúng.” Úy Trì Hy mở to đôi mắt ngái ngủ, xoa xoa cái mông bị đau, may mà trong phòng trải thảm dày, bằng không sẽ đau chết mất.
“Con dự định lập kỷ lục Guiness thế giới sao?” Mỗi lần cô bé chạy tới ngủ, thân hình nhỏ bé của cô thường xuyên bị anh sơ ý đá xuống giường. Mỗi lần con bé đều bị đá xuống trên dười vài lần, hơn nữa mỗi lần đều nhăn mặt nhíu mày oán giận vài câu, nhưng rất ngạc nhiên là dù cho có bị như vậy, cô bé vẫn không rút kinh nghiệm, hết lần này đến lần khác liên tiếp quay lại.
“Hì..hì… Giường của papa thật là ấm.” Cô bé từ trên thảm đứng lên, sửa lại chiếc áo ngủ nhỏ bé màu hồng nhạt, ai bảo cô phải ôm chân papa mới ngủ được chứ.
“Hy Hy, đây là phòng khách, con nói giường của ba ấm, ba đã tặng nó cho con vì sao còn không chịu ngủ?” Quả thực là, từ khi anh phát hiện cô bé có tật xấu này, liền thường xuyên thay đổi giường ngủ, nhưng vẫn như cũ không tránh khỏi công phu đeo dính người của cô.
Chính vì như vậy, nhiều năm rồi anh cũng không đem phụ nữ về Xích Long bảo ở qua đêm, tránh để cho cô bé bắt gặp.
“Hắc..hắc.., papa ngủ trên giường nào thì giường đó mới được gọi là giường của papa, papa không ngủ trên đó thì không còn gọi là giường của papa nữa nha.” Úy Trì Hy cười giả lả, láu cá nói.
Vừa cười vừa nghĩ, papa mà ngủ với người phụ nữ nào thì sẽ lấy người đó. Papa mà không ngủ với phụ nữ thì sẽ không thể lấy vợ. Cô không muốn có mẹ mới, như vậy sẽ giành mất papa của cô, cho nên cô không muốn để cho papa ngủ với phụ nữ.
“Con nha, con chó con vô lại. Đi đánh răng rửa mặt nhanh lên.” Úy Trì Thác Dã bất đắc dĩ sờ sờ đầu cô, trong giọng nói đều chứa đầy yêu thương.
“À, buổi sáng tốt lành nha papa.” Úy Trì Hy ra vẻ thục nữ lễ phép chào anh. Sau đó, nhẹ nhàng quay bước tung tăng đi rửa mặt.
Nhìn theo bóng lưng cao gầy của cô, Úy Trì Thác Dã không khỏi cảm thán, đứa nhỏ này đã bắt đầu trưởng thành rồi.
Vài năm nay, hắn lần lượt diệt trừ các bang phái khác nhau, thống nhất hắc bang. Hiện tại, hắn dẫn dắt Xích Long chuyển mình, sáng lập nên tập đoàn Xích Long, nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong giới kinh doanh.
“A——-” Phòng ngoài truyền đến tiếng hét chói tai của Úy Trì Hy.
“Có chuyện gì vậy?” Úy Trì Thác Dã chạy lao ra khỏi phòng, hỏi.
“Papa, ba đá con chảy máu!” Cô bé vừa khóc nức nở vừa mếu máo nói, đôi mắt to ngập nước, bàn tay nhỏ bé xiết chặt chiếc quần lót màu hồng bên hông
Lúc này, thím Lâm mới nghe tiếng vội vàng chạy tới.
“Đá con bị thương?” Anh nhíu mày, vội bước đến kiểm tra xem.
Thím Lâm cũng bước nhanh đến trước mặt Úy Trì Hy, nói: “Cô chủ nhỏ chảy máu ở đâu? Để tôi nhìn thử.”
“Đây! Bà xem!” Úy Trì Hy xoay người, cong cái mông nhỏ của mình lên, một vệt máu đỏ rõ ràng nằm ở phía trên quần lót phấn hồng của cô.
“Thím Lâm, bà mau dẫn Tiểu Hy đi xem vết thương ra sao?” Úy Trì Thác Dã nhìn thấy vết máu trên mông cô, lập tức nói với thím Lâm.
“Dạ, cậu chủ.” Dứt lời, thím Lâm nhanh chóng dẫn Úy Trì Hy sắp khóc vào phòng ngủ.
Anh đâu có dùng sức quá nhiều mà đá bị thương con bé? Đã nhiều năm mưu sinh bằng quyền cước đánh đấm, khiến cho anh so với người bình thường sức lực lớn hơn rất nhiều.
Một lát sau, thím Lâm đi ra mang theo nụ cười xấu hổ nói: “À, cậu chủ, cô chủ nhỏ không có việc gì.”
“Vậy tại sao lại chảy nhiều máu như vậy!” Anh nhướng mày.
“Ha..ha.., cậu chủ, thật ra đây là lần đầu tiên đến tháng của cô chủ nhỏ.”
“Hả…?” Trong nháy mắt, mặt Úy Trì Thác Dã bắt đầu ửng hồng, thì ra là thế.
Trốn ở trong phòng Úy Trì Hy đỏ bừng mặt chỉ có thể dậm chân. Cách đây không lâu cô đã hiểu hết được có kinh lần đầu nghĩa là như thế nào, nhưng không nghĩ nó lại đến nhanh như thế! Cô còn không biết xấu hổ nói là do papa đá bị thương, nhìn cô bây giờ không hơn một tên ngốc!
Ôi, cô có kinh nguyệt rồi! Thím Lâm nói đây là dấu hiệu biết được một cô gái bắt đầu trưởng thành.
Nếu Tiếu Tiếu biết được cô đã lúng túng như thế nào, dám chắc cô ấy sẽ cười cô chết mất. Bởi vì Tiếu Tiếu vào tháng trước đã yên ổn đón nhận món quà mừng trưởng thành này!
Ừ, đúng vậy, cô đã mười hai tuổi, lần đầu tiên có kinh, giờ khắc này, cô vui sướng vô cùng, bởi vì cô đã trưởng thành rồi.

Chương 2: Nhật Kí Trưởng Thành Của Dưỡng Nữ (1)

Chương 2: Nhật Kí Trưởng Thành Của Dưỡng Nữ (1)

Xích Long bảo tọa lạc ở vùng ngoại ô, là một tòa thành mang theo phong cách thời trung cổ, cũng là sản nghiệp do ngoại công của Úy Trì Thác Dã, Úy Trì Phong truyền lại. Úy Trì gia từng là danh môn vọng tộc. Sau này bởi vì gia đạo sa sút, lão thái gia thề sống chết bảo vệ nên tòa thành cổ kính này mới được lưu truyền tới ngày nay. Từ sau khi Úy Trì Phong chết đi, Úy Trì Thác Dã vì sinh tồn nên từ bé đã phải nếm qua hết thế gian lòng người ấm lạnh, không thể không đi con đường gió tanh mưa máu. May mắn là chú Lâm và thím Lâm một bước không rời, mới khiến cho hắn không phải lo lắng chuyện trong nhà.
Ngày hôm nay là sinh nhật mừng hắn tròn hai mươi tuổi, anh em trong bang vì muốn chúc mừng hắn, đã cố ý tổ chức một buổi tiệc sinh nhật tại Xích Long bảo vô cùng náo nhiệt.
“Lão Đại, chúng tôi đã theo anh vào sinh ra tử, bây giờ các anh em đều ăn ngon mặc đẹp, cùng với Xích Long bang an hưởng thái bình thịnh thế! Không có lão Đại, sẽ không có chúng tôi ngày hôm nay! Chúng tôi xin kính lão Đại một ly!” Nhị đường chủ Xích Long bang Nghiêm Ngự Phong uống rượu mặt đã đỏ tới mang tai. Nhớ năm đó, nếu không phải nhờ thân thủ bất phàm của chàng trai này đỡ thay hắn một nhát dao, nói không chừng hắn sớm đã biến thành vong hồn rồi! Nghiêm Ngự Phong không có gì để báo đáp, vì thế dẫn theo đám huynh đệ tay chân của hắn từ đó về sau đi theo vị thiếu niên anh tuấn nhưng ngoan độc này. Hiện giờ Xích Long bang dưới sự dẫn dắt của Úy Trì Thác Dã, ở trong giới hắc đạo này đã không ai sánh bằng, bạch đạo cũng không ai dám dây vào bọn hắn, điều này chứng minh rằng năm đó hắn đã không chọn lầm người.
“Vâng, lão Đại, anh chính là phụ mẫu tái sinh của chúng tôi!” Các anh em hô to, rồi uống một cách vô cùng vui vẻ.
Một dáng người nho nhỏ, núp trên đầu cầu thang lặng lẽ nhìn xuống quan sát mọi động tĩnh dưới đại sảnh, thỉnh thoảng chóp chép miệng lẩm bẩm: “Thiệt là, còn không đi mau, hại papa cũng không có thời gian ở bên cạnh ta, hôm nay chính là sinh nhật papa cơ mà.”
Cô bé đó là Úy Trì Hi đã ở Xích Long bảo một năm nay rồi. Trong một năm này, cô bé được mặc sức hưởng thụ một cuộc sống sung túc giàu sang, được chú Lâm thím Lâm yêu thương, cũng được papa quan tâm săn sóc. Tuy rằng, papa bề bộn công việc của Xích Long bang, có rất ít thời gian ở bên cô bé.
Trong một năm ngắn ngủi, cô bé đã cao lên, ặc, và cũng béo lên không ít. Hiện tại, làm bé tức giận chính là, chú Nghiêm gọi bé là bé béo, papa còn ở bên cạnh phụ họa sửa lại là bé heo mập!
Đáng giận, không biết có phải vì bé rất béo nên papa liền không thích bé hay không?
“Lão Đại, bây giờ trời đã khuya rồi, các huynh đệ không nên quấy rầy anh nghỉ ngơi. Hắc hắc, để bày tỏ lòng biết ơn của chúng tôi, lễ vật đã được đưa đến phòng của lão Đại. Đến lúc đó anh cứ chậm rãi hưởng thụ a.” Nghiêm Ngự Phong cười với vẻ mặt đầy mờ ám, chợt nhìn thấy đã gần 0 giờ, giờ này đã không còn sớm nữa, lão Đại có thể còn rất bận rộn nha.
Nói xong, sau khi chào tạm biệt Úy Trì Thác Dã, hắn dẫn đầu cả đám anh em trong bang ra về.
Xích Long bảo khôi phục lại sự tĩnh lặng như trước.
Úy Trì Thác Dã cũng hơi ngà ngà say, đêm nay hắn đã uống không ít. Trở lại phòng ngủ, đầu có chút choáng váng hắn vội vàng đi vào phòng tắm tắm rửa, lúc sau đi ra chỉ quấn mỗi một cái khăn lông ngang lưng rồi leo lên giường nằm xuống liền ngủ say.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Vì đã uống say hắn hoàn toàn không để ý đến một hộp quà rất lớn vẫn được đặt trong phòng, lớn đến mức đủ để…
Hơ ——
Theo sau một chuỗi tiếng hít thở, chiếc nắp hộp quà được nhẹ nhàng đẩy lên, từ bên trong chui ra một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xoăn màu hạt dẻ. Cô chính là “lễ vật” mà đêm nay các huynh đệ đem đến tặng cho Úy Trì Thác Dã.
Cô gái nhìn người đàn ông đang ngủ say trên giường, than nhẹ một tiếng. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, cô trở về phải ăn nói với chủ nhân thế nào đây?
Vì vậy, cô cởi bỏ chiếc áo voan trên người, để lộ ra cơ thể tuyết trắng mịn màng. Tiếp theo, cô nhẹ nhàng bò lên giường, thuần thục vuốt ve âu yếm.
A —— cô kêu lên thảm thiết, tay đã bị kẹp chặt.
“Cô là ai?” Nhìn thấy cô gái khỏa thân trên người mình, Úy Trì Thác Dã dồn sức siết chặt cổ tay cô. Hắn vẫn luôn đề cao cảnh giác, chỉ cần một tiếng động bất thường liền lập tức tỉnh lại. Lần này nếu không phải vì quá say, hắn sẽ không sơ ý như vậy.
“Ngài à, em tới để hầu hạ ngài.” Cô nhịn đau khẽ nói.
Hắn liếc mắt nhìn thấy hộp quà tặng, nhớ lại câu nói mà trước khi ra về Ngự Phong đã nói, ngay lập tức hiểu ra. Thì ra cái gọi là lễ vật, chính là mỹ nữ quyến rũ trước mắt.
Nếu đã là hảo ý của các anh em, hắn cũng không tiện từ chối. Ngay sau đó, hắn liền đặt cô gái dưới thân, hôn lên bộ ngực đầy đặn kia…
Trong phòng ngủ lập tức truyền ra những âm thanh rên rỉ trêu người.
“Papa, lêu lêu xấu hổ, ba đang ở đây chơi hôn nhau nha.”
Đáng chết! Tên đã trên dây, Úy Trì Thác Dã quay đầu liền nhìn thấy Úy Trì Hy đang đứng ở bên giường, mở to đôi mắt tròn xoe trong suốt vô tội, che miệng cười hì hì nói.
A —— Cô gái lại kêu lên một tiếng. Lần này, cô vội vàng đem chăn phủ lên thân thể lõa lồ của mình.
“Hy Hy, sao con còn chưa đi ngủ.” Gặp phải cô bé, hắn liền hết cách. ‘Hứng tình’ vừa dâng lên đều đã bị con bé dập tắt mất. Từ trên người cô gái, hắn với lấy chiếc khăn lông quấn quanh người lại rồi nói, “Cô mặc quần áo vào đến gặp Lâm quản gia, ông ấy sẽ bố trí tài xế đưa cô về.”
“Nhưng em vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ…” Cô còn muốn nói thêm điều gì.
Úy Trì Thác Dã biết cô cũng là người vì tiền tài: “Cô đã hoàn thành xong.”
Cô gái không nói thêm gì nữa, vội vàng khoác áo voan vào, Úy Trì Hy đứng bên cạnh nhìn thấy kêu lên: “Papa, ba bóp làm cho ngực chị ấy sưng lên rồi. Chị ấy mặc ít như vậy mà không sợ bị lạnh nha.”
Thật muốn đập đầu chết cho rồi, cô gái xấu hổ túm lấy tấm drap trải giường thoát khỏi phòng.
Bất đắc dĩ trợn cặp mắt kiêu ngạo, Úy Trì Thác Dã nằm xuống giường: “Hy, mau đi ngủ đi. Papa mệt rồi.”
“Papa, sinh nhật vui vẻ nha.” Tuy rằng đã qua mười hai giờ, cô bé chống đỡ thân mình nhỏ bé béo tròn bò lên giường, cũng học giống như cô gái vừa rồi, cúi xuống hôn một cái trên mặt Úy Trì Thác Dã.
“Ừ.” Úy Trì Thác Dã xoa xoa cái đầu nhỏ xíu của bé, mái tóc mềm mượt thật sự rất thoải mái. Nha đầu này trong một năm nay thật sự đã tăng thêm không ít thịt. Không bao lâu sau, hắn ôm cả thân mình nho nhỏ của Úy Trì Hy chìm vào trong giấc ngủ sâu.
“Papa…”
Nhưng papa đã ngủ rồi, cũng không để ý tới cô bé. Úy Trì Hy đưa bàn tay nhỏ bé mũm mĩm thịt khẽ vuốt nhè nhẹ lên vết sẹo ngay đầu lông mày của hắn, nhất định là rất đau.
Cô bé rất thích được papa ôm nha.Nhưng mà, papa có phải cũng sẽ bóp sưng to bộ ngực nhỏ của bé hay không đây?
Bé không muốn sưng to như vậy. Bé mới có năm tuổi. Bé phải làm một tiểu công chúa xinh đẹp. Bé không muốn tiếp tục trở nên béo phì sưng to thêm nữa.